MỘT NGÀY LÀ MƯỜI NĂM - Trang 190

quay lại nói với khách.
- Ba cháu muốn bác kể lại câu chuyện riêng tư nào đó của ba cháu mà bác
đã biết hồi hoạt động ở cao nguyên Boloven bên Lào đấy ạ.
Nói rồi. Long đi ra, lát sau vợ ông cùng con gái, con dâu vào. Đúng lúc đó
cô cháu nội vừa đi học về, nó chạy ùa vào thăm ông sốt sột khoe ngay:
- Ông ơi, cháu được học bổng toàn phần. Sang năm thứ hai mà học giới còn
cô học bổng ra nước ngoài nữa cơ.
Ông tỏ ý vui. Long đến gần con nói nhỏ:
- Ba chúc mừng con! Nhưng bà, ba, mẹ và có Hiền có việc riêng với ông
nội.
Con bé xịu mặt định đi ra, ánh mặt ông liền bảo với cậu con cứ để cháu
nghe cũng không sao nó đã lớn khôn rồi! Con bé được phép ngồi lại nó hớn
hở.
- Cháu cảm ơn ông.
Cựu chính uỷ nhìn vào ông Nhị Nguyễn nói:
- Mình vẫn phải nói trước với cậu chuyện này đã. Sau lần gặp cậu, mình có
chủ động liên hệ với tuỳ viên quân sự đại sứ quán Lào hỏi về lai lịch một
cán bộ Pathet tên Khăm Đi, họ hẹn nửa tháng sau trả lời. Hôm qua mình
đến, có kết quả rồi đây. Họ đã tra tìm trong sổ quân lực với các dữ kiện:
sinh năm 1953 tại A-tô-pơ, mẹ Xão Xọi thuộc bộ tộc Nha Hởn đã mất, ông
ngoại liệt sĩ, từng chiến đấu ở Sảm Thông - Long Chẹng năm 1971-1972.
Đồng chí đó hiện là đại tá, sư đoàn trưởng đơn vị đang đông ở thủ đô Viêng
Chăn.
Ông Nhị Nguyễn nhìn khắp lượt mọi người trong nhà. Đây là chuyện cuối
cùng tôi muốn nói với bà và các con cháu đây.

***

Cuối cùng thì những sức lực còn sót lại trên cõi dương cũng dời bỏ ông Nhị
Nguyễn vào khoảng buổi trưa ngày thứ chín, kể từ khi sau cơn hôn mê ông
choàng mở mắt, tỉnh nhưng không nói được và vẫn nằm bất động trên cái
giường thép đặt tại nhà. Những thước phim trong đầu phụt tắt từ lúc nào và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.