MỘT NGÀY LÀ MƯỜI NĂM - Trang 48

ngoét, chân tay run rảy khi nhìn thấy cái hộp vàng. Không cần tra hỏi, anh
ta đã thú nhận luôn:

- Em lấy mười lai vàng. Em không đấu tranh tư tưởng được. Xin anh!

- Đồ tồi!

Lèng Cảnh bỗng nổi xung túm ngay cổ áo Bình định táng. Nhị Nguyễn
ngăn, nghiệm giọng với Bình:

- Nộp!

Bình vội móc trong túi áo ngực một bọc giấy nhỏ đặt trước mặt ông, mở ra
đêm còn đủ mười lai

- Sao đồng chí làm vậy? Ông hỏi

- Em định để lúc về, qua đây mua ít thuốc tây, quần áo gửi cho bố mẹ già ở
Từ Sơn. Bố mẹ em ốm yếu lắm.

- Bố mẹ tao không ốm yếu à! - Lèng Cảnh chen ngang xưng mày tao liền.

- Cũng định chia cho anh một ít đấy khi về cũng có quà cho nhà.

- Chẳng thêm! - Lèng Cảnh quát.

- Đồng chí lấy lúc nào? - Nhị Nguyễn hỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.