MỘT NGƯỜI CHÂN CHÍNH - Trang 277

Và Mêrétxép đưa cho đại úy mẩu báo, cùng giấy chứng nhận của thầy

thuốc và lời ghi của ông vào hồ sơ.

- Nhưng cậu làm thế nào mà bay được với hai chân cụt hả, cậu kỳ khôi

này? Cậu quên câu tục ngữ: không chân thì chẳng múa may gì được cả rồi
sao?

Nếu do người khác nêu ra, thì câu nói chơi này làm Mêrétxép giận lắm.

Có lẽ anh đã cự nự, đã làm ầm ĩ rồi. Nhưng bộ mặt của viên đại úy trẻ tuổi
này dễ thương và thẳng thắn quá, khiến, trái lại, Alếchxây nhảy dậy liền và,
như một đứa trẻ thách đố, anh lớn tiếng nói:

- Không múa may gì à? Cậu coi này.
Và anh nhảy luôn một khúc “gi-gơ” quay cuồng trời đất, ngay trong văn

phòng.

Đại úy nhìn anh, lạ lùng, và, không nói gì cả, cầm lấy hồ sơ chạy tuốt

vào phòng. Anh ở trong đó lâu lắm. Mêrétxép lắng nghe tiếng thảo luận
rầm rĩ ở trong đó qua cửa mà tới anh. Người anh co lại, căng thẳng, tim anh
đập mạnh và lẹ như anh đang lái phi cơ bỗng nhào tới một chiếc phi cơ
đang bay nhanh. Đại úy từ văn phòng bước ra mặt mày hớn hở. Anh nói:

- Đây này, tất nhiên là thiếu tướng không muốn nói đến chuyện cho anh

về một đơn vị không quân.

Nhưng đây này, lời ghi chính thiếu tướng tự viết: “Thuyên chuyển về

một đơn vị hành chính và tổ chức, không giảm lương và khẩu phần”. Thấy
không, không giảm!...

Đại úy kinh ngạc thấy nét mặt Alếchxây, lẽ ra phải vui sướng, trái lại trở

nên giận dữ:

- Về đơn vị hành chính và tổ chức à? Không đời nào. Thế ra các anh

chẳng hiểu gì cả à? Đâu phải vấn đề bít-tết hay tiền bạc mà tôi đòi. Tôi là
phi công, nghe chưa? Mà phi công, thì tôi muốn bay, muốn chiến đấu. Thực
ra có gì mà khó hiểu thế, hử?

Đại úy sửng sốt. Với cái tin mà anh vừa báo cho biết thì bất kỳ ai cũng

phải vui mừng đến múa may lên, nhưng trái lại anh này... thật là một chú kỳ
khôi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.