MỘT NỬA ĐÀN ÔNG LÀ ĐÀN BÀ - Trang 87

Trương Hiền Lượng

Một nửa đàn ông là đàn bà

Dịch giả: Phan Văn Các & Trịnh Trung Hiếu

P2 - Chương Ba

Tôi ngồi xổm ngay cửa nhà ăn, lùa xong suất cơm, một bên tay kẹp cái
chậu ăn, vai kia vác chăn đệm, tôi về nhà ngủ tập thể nơi tôi đã ở trước kia,
vất bịch chăn đệm lên sạp gường:
- Ớ này, còn hai cậu nữa đâu?
Nhìn hai sạp gường trống trơn tôi hỏi Chu Thụy Thành đang ngồi xếp bằng
tròn trên gường. Thành có cái mồm chuột chù nhưng mặt mũi trông cũng
thanh tú. Đang kéo nhị anh ta ngẩng đầu lên bảo:
- Lập gia đình hết rồi, chỉ còn trơ lại mình cậu độc thân thôi đấy.
Anh ta nhếch mép cười có ý lấy lòng, nhưng lại cố tình tỏ vẻ khiêm nhường
rất bề trên. Chỉ có kẻ độc mồm độc miệng mới có kiểu cười ấy. Tôi độp lại
ngay:
- Vẫn cứ hơn anh đi: tôi thì không có vợ, còn anh thì có vợ mà chẳng được
về với vợ!

Anh ta im lặng, lại cúi đầu kéo khúc << Lưu Dương Hà >>. Ngón nhị của
anh ta khá mùi mẫn, tiếng nhạc buồn bã sâu lắng, nhưng anh chỉ chơi bài
<< Lưu Dương Hà >> mà thôi, chưa bao giờ chơi một bài nào khác.

Anh là << vật tư dồi thừa >> trong nhà tù, nguyên là trưởng phòng cung
ứng của sư đoàn xây dựng nông trường. Năm ấy để nhét đầy nhà tù, người
ta lôi từ sư đoàn bộ và nông trường các trung đoàn về không biết là bao
nhiêu là ma vương quỷ sứ. Chúng tôi đã từng bị giam chung một chỗ. Về
sau xoá bỏ nhà tù, thì tất cả bọn ma vương quỷ sứ đều trở về đơn vị cũ, có
người được trở lại nguyên chức. Riêng có anh không được thả, vẫn ở dãy
nhà độc thân của đại đội này, cùng với cánh công nhân nông trường không
vợ con chúng tôi, đã được mấy năm rồi, mà chẳng ai biết thân phận anh ta
là thế nào..

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.