MỘT NỬA HỒN TÔI - Trang 18

"Mẹ nhớ có 1 thằng con trai bị mất 1 cánh tay trong khi chơi đốt pháo, Mẹ
thấy máu thịt của cái tay nó xơ xác, nó khóc, rồi mẹ nghe mẹ của nó nói là
tay nó sẽ mọc lại, còn đẹp hơn cái tay cũ nữa. Bà mẹ này nói bà sẽ trả hết
nợ của tổ tiên bà 10 lần . Bà sẽ dùng nước để làm dịu cơn giận của Chu
Dung, ông thần lửa 3 mắt . Và sự thật đúng vậy, tuần lề sau, mẹ thấy đứa
con trai này cỡi chiếc xe đạp, dùng cả hai tay lái chiếc xe qua trước 2 con
mắt kinh ngạc của mẹ ! "
Rồi mẹ trở nên rất im lặng . Mẹ nói tiếp với vẻ suy nghĩ, cung kính.
"1 người tổ tiên của mình có ăn cắp nước từ 1 cái giếng thiêng . Bây giờ
nước ấy đang muốn lấy lại. Mình phải làm nguội đi cơn giận của Con Rồng
Cuộn đang sống dưới biển . Và mình còn phải làm cho nó thả lỏng Bing ra
bớt bằng cách cho nó 1 cái gì quý giá để nó giữ ."
Mẹ rót nước trà pha đường vào cái tách, rồi thảy nó vào lòng biển . Rồi mẹ
mở tay ra. Trong lòng tay mẹ có 1 cái nhẫn ngọc màu thanh thủy, 1 món
quà của bà ngoại đã qua đời từ lâu. Cái nhẫn này, mẹ nói, làm cho đàn bà
nhìn chăm chú quên cả con cái. Nó sẽ làm cho con Rồng Cuộn quên bé
Bing đi. Mẹ ném cái nhẫn xuống biển ."
Nhưng ngay cả chuyện này cũng không làm cho Bing trở lại liền . Trong
khoảng 1 giờ đồng hồ, chúng tôi chỉ thấy rong biển trôi quạ Rồi tôi thấy mẹ
bỏ tay lên ngực, và nói với giọng hớn hở "Thấy chưa, nãy giờ chỉ vì mình
nhìn không đúng hướng ." Và tôi, cả tôi, cũng thấy Bing kéo bước mệt
nhọc từ xa, ở hướng kia của bãi biển . Đôi giầy của nó trong tay, cái đầu
đen của nó cúi xuống có vẻ kiệt sức . Bây giờ tôi có thể cảm được cái cảm
giác của mẹ tôi. Cái khoảng trống đau đớn trong tim bỗng được lấp đầy.
Trong khi tôi và mẹ chưa kịp đứng vững thì đã thấy nó đốt 1 điếu thuốc,
đến càng gần thì nó cao lần lên, cao lên, rồi trở thành 1 người lạ.
...
"Về thôi, mẹ ơi" Tôi cố gắng nói hết sức nhỏ nhe.
"Nó kìa" Mẹ nói một cách chắc chắn . Mẹ chỉ tay vào bức thành đá lởm
chởm qua mặt nước . "Mẹ thấy nó . Nó bên trong cái hang, ngồi trên mấy
bậc đá . Nó đói và hơi lạnh, nhưng nó đã bỏ bớt cái tánh cằn nhằn ."
Rồi mẹ đứng dậy, và từ từ đi qua bãi cát, giống như bãi cát là 1 cái đường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.