MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 547

Sau khi chào hỏi mọi người, Tống Tiểu Hoa nhàm chán ngồi đó nhìn

đám phụ nữ an no uống đủ mà cảm thấy sầu bi.

Tiết Vũ Hàm có giao tình tốt với Lục Uyển Hân nên thường đến Lục

gia làm khách ở viện của Lục Uyển Hân, lúc này tất nhiên cũng có mặt.

Tuy đối với Lục Tử Kỳ, cô đã mở được nút thắt trong lòng, nhưng với

vị nhị tẩu này thì vẫn còn ác cảm. Vì so với tỷ tỷ đã khuất, sự khác biệt của
Tống Tiểu Hoa không phải chỉ một vài điểm. Chẳng hạn, nghe nói về
phương diện thơ ca thì chẳng có gì để nói.

- Nhị tẩu! Sao tẩu chỉ nhìn không nói gì thế, chê các tỷ muội quá nông

cạn, không vừa mắt sao?

Hôm nay Tiết Vũ Hàm thay xiêm y màu cam, so với những nữ nhân

rườm rà kia thì tay áo nhỏ hơn, chân váy cũng ít lòe xòe hơn, cùng với kiểu
tóc đơn giản, gọn gàng, có vài phần hiên ngang, tươi sáng mà xinh đẹp. So
với vẻ dịu dàng yểu điệu lần đầu gặp hôm qua thì đúng là hai con người
hoàn toàn khác.

Với Tống Tiểu Hoa mà nói, tuy có phần nghi ngờ tình địch nhưng

nhìn vào tuổi tác, vẫn cảm thấy cô nương này là một “Loli”, nàng vốn có
tấm lòng kính già yêu trẻ nên không nảy sinh nổi địch ý. Đối diện với hành
vi soi mói rõ ràng như vậy, Tống Tiểu Hoa quyết định lấy thân phận trưởng
bối để giáo huấn.

Thế là nàng thu lại nét mặt lơ đãng, cười từ bi vô cùng:

- Tiểu Hàm muội muội nói đi đâu thế? Mọi người đều đã sớm biết ta

không giỏi chuyện này. Tuy theo học các tỷ muội đã lâu nhưng tài năng có
hạn, đến giờ đến một câu thơ cũng không làm nổi. – Liếc mắt nhìn quanh
một lượt, không ngoài dự liệu, chỉ thấy đại đa số tỏ vẻ hoặc khinh miệt
hoặc coi thương, nàng nở nụ cười chân thành: - Có điều chính vì người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.