MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 637

-Tu... ti...

Hoắc Nam sau khi vắt hết óc suy nghĩ mới hiểu ra là cái gì, suýt nữa

nghẹn chết:

-Lăng Nhi, cái này lại là mẹ con dạy đúng không?

-Vì lần trước thúc thúc nói nữ tử không có “con chim nhỏ”, chỉ có

nam tử mới có. Con liền hỏi mẹ cái gì mà nữ tử có mà nam tử không có?
Mẹ bảo con là cái “tu ti”, chính là cái mà bà vú cho đệ đệ bú đó. Mẹ nói,
mọi người từ bé ai cũng phải bú “tu ti” để lớn, “tu ti” là thứ vĩ đại nhất,
tuyệt vời nhất trên thế gian này, chúng ta nên cảm ơn nó, tôn trọng nó, yêu
thương bảo vệ nó. Hoăc thúc thúc, chắc chắn thúc thúc cũng đã từng bú rồi
đúng không? Có ngon không? Lăng Nhi không còn nhớ vị của nó nữa,
Hoắc thúc thúc có còn nhớ không?

Hoắc Nam mắt chữ A, mồm chữ O ngây ra một lúc, sau đó cúi xuống

bế trân tay mỗi bên một đứa trẻ:

-Các con nên đi cùng ta canh giữ biên cương, ở cùng mẹ các con quả

thật rất nguy hiểm.

Lúc này, Lục Việt trông thấy Tiết Vũ Hàm tươi cười đi đến, liền cựa

quậy thật mạnh, giơ cánh tay mũm mĩm như ngó sen về phía cô.

Cậu nhóc tuy mới gần bảy tháng tuổi nhưng đã có “gu” rõ rệt.

Ví dụ, giữa người trẻ và người già, thích người trẻ. Giữa dung mạo

bình thường và dung mạo mỹ miều, thích dung mạo mỹ miều. Giữa nam
nhân và nữ nhân, thích nữ nhân...

Lục Việt sau khi được Tiết Vũ Hàm bế trong lòng, vừa vui mừng vừa

ê a, vừa áp má vào ngực cô dụi qua dụi lại, nước dãi đầm đìa...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.