MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 661

Tống Tiểu Hoa thì tự nhiên thấy vô cùng cảm ơn cái gạch chéo lớn

trên mặt vì nó đã giúp nàng che đi hai má đang đỏ ửng, một hiện tượng mà
trăm năm hiếm gặp nơi nàng...

Khó khăn lắm Tống Tiểu Hoa mới rửa sạch được cho mình và hai con,

đến lúc tới sân trước, nàng ngạc nhiên tột độ.

Ánh trăng mới nhú như cái móc câu trên bầu trời hắt những tia sáng

lấp lánh.

Áo đen, áo trắng, một ngồi, một đứng. Bàn ngọc, ghế ngọc, ấm chén

hoa tích, một đang gảy đàn, một đang thổi sáo. Tiếng đàn réo rắt, tiếng sáo
ngân nga.

Dần dần, tiếng sáo ngày càng cao vút như đang diễn ta một cuộc giao

tranh, tiếng đàn thì ngày càng bình lặng hiền hòa, nhưng cái cảm giác trầm
bổng đó tựa hồ như tiếng binh đao va vào nhau choang choang.

Ve sầu ngừng kêu, gió thu ngừng thổi.

Tống Tiểu Hoa không tinh thông âm luật, hoàn toàn không hiểu nội

dung của bản hợp tấy đàn sáo này muốn nói điều gì, nhưng không biết vì
sao, trong lòng như có ngọn lửa đang thiêu đốt, làm cho mồ hôi vã ra đầm
đìa.

Nhưng không lâu sau nàng đã tự tìm lời giải cho cái cảm giác khó tả

vừa rồi của mình.

Bởi vì mỹ nam trước mắt mà dục vọng dâng trào.

Người gảy đàn ngón tay thon dài, bờ mi khép hờ, làn môi gợi cảm,

người thổi sáo cổ trắng ngần, yết hầu khẽ lên xuống, gương mặt đẹp hoàn
hảo, dưới ánh trăng sáng trắng, toát lên vẻ gì đó rất đặc biệt... gian tình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.