MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 699

- Không có. Từ lúc cáo biệt tại rừng cây… - Bỗng nhiên Lục Tử Kỳ

mỉm cười: - Tin là tình hình lúc đó huynh đã rất tường tận. Từ đó về sau,
đây là lần đầu tiên liên lạc, cũng là lần cuối cùng. Xuất phát từ lòng tôn
trọng, nên thư Vương phi gửi không tiện đưa cho huynh xem, nhưng nội
dung thư ta có thể nói hết, vì đây cũng là ý của Vương phi.

Ngừng một lát rồi chàng trầm giọng nói tiếp:

- “Lục công tử, Phụ vương lâm trọng bệnh tính mạng chỉ ngày một

ngày hai, xin để phu quân ta mau chóng trở về. Gia Luật Bình tuyệt bút.”

Bàn tay cầm chén của Nguyên Hạo đột nhiên tái xanh:

- Thế là có ý gì?

- Hạ Vương đột nhiên lâm bệnh nặng, khó lòng cứu chữa. Vương phi

bị băng huyết sau sinh, đã qua đời.

Hít một hơi thật sâu, Nguyên Hạo cố gắng lấy giọng bình tĩnh:

- Ta còn không biết gì cả mà sao huynh lại biết hết vậy?

- Tuy trong nước, Thái tử điện hạ là người có thế lực ta lớn, nhưng dù

sao bây giờ cũng đang một thân một mình nơi đất khách quê người. Sự việc
xảy ra đột ngột, những kẻ nhòm ngó ngôi vị hoàng đế nhân cơ hội này có
thể dễ dàng nắm bắt triều chính, tai mắt của Thái tử điện hạ bị bưng bít
cũng là điều đương nhiên. Còn về Lục mỗ… - Lục Tử Kỳ nhấc ấm trà lên
rót đầy vào chén cho Nguyên Hạo: - Thái tử điện hạ có thể đặt tai mắt của
mình tại triều đình ta thì ta cũng có thể làm vậy, thư của Vương phi được
gửi đến bằng con đường này đấy.

Từ từ nhấp từng ngụm trà ấm nóng cho đến hết, khi đặt chén xuống,

thần thái Nguyên Hạo đã rất thoải mái, không còn chút gì hoang mang:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.