MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 700

- Tin là tai mắt của huynh tình nguyện đem thư về là vì muốn huynh

có thêm ưu thế mà dễ bề uy hiếp ta chứ chắc gì đã nói sự thật cho ta biết?

- Không sai, thực ra ta vốn định làm vậy. Thái tử điện hạ là một anh

hùng có tài thao lược, người còn ở đây ngày nào thì ngày đó Đại Tống ta
còn không được yên. Dẫu vậy việc người không thể kế vị ngai vàng, hoặc
về nước cướp lại ngai vàng đều sẽ dẫn đến nước Hạ đại loạn. Nước người
càng hỗn loạn thì nước ta càng có lợi. Thế nhưng sau khi suy đi tính lại và
được sự chấp thuận của Hoàng thượng, ta đã không làm vậy. Ta từng nợ
Công chúa một món nợ ân tình, hứa rằng bất cứ khi nào Công chúa yêu
cầu, ta sẽ hoàn thành tâm nguyện của nàng. Cho dù Công chúa đã trở thành
Vương phi thì lời hứa đó vẫn còn nguyên giá trị. Chính vì lẽ ấy Công chúa
mới mạo hiểm cầu cứu ta.

Lục Tử Kỳ hạ giọng, nhỏ mà rõ ràng:

- Giờ đây, Công chúa cầu xin ta cho phu quân nàng ấy được trở về để

bảo vệ đứa con mới sinh của hai người.

Nguyên Hạo đột nhiên đứng dậy xoay người, đứng trước mũi thuyền

hóng gió.

Bộ xiêm áo ưỡi ngựa màu đỏ rực rỡ kia, từ khi lấy ta nàng chưa từng

mặc lại nó. Cùng biến mất với nó là tính cách nóng nảy của nàng. Từ nóng
như lửa trở thành dịu dàng như nước, ẩn sau vẻ ngoài mềm mại uyển
chuyển của nàng hẳn là một trái tim đã tan thành tro, máu đã lạnh thành
băng. Ta không muốn thấy nàng như vậy, thà nàng cứ ngẩng cao đầu cưỡi
trên lưng ngựa, hất cằm lên cười châm biếm còn hơn cam chịu bị trói chặt
trong cung cấm, miễn cưỡng cúi đầu cụp mắt hạ mình trước mặt ta. Vậy
nhưng ta không thể thay đổi được nàng, dù chỉ là một chút.

Gia Luật Bình, ta lạnh nhạt với nàng như vậy, nàng có hận ta không?

Vương phi của ta, nàng có lẽ hận ta…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.