MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 99

Nếu nàng vướng vào nhưng chàng không đáp lại như thế, thậm chí chỉ

coi nàng như người hầu nấu cơm, trông trẻ thì phải làm sao? Nếu nàng toàn
tâm toàn ý yêu chàng, còn chàng năm thê bảy thiếp, thậm chí phong lưu đa
tình, coi nàng như món đồ vô giá trị thì phải làm sao?

Được rồi, tất cả những thứ đó đều quá xa vời, chỉ nói đến điểm này,

trong lòng chàng rõ ràng còn yêu người vợ đã mất sâu đậm.

Những chữ khắc trên bài vị đó, ít nhiều đã phai mờ, màu sơn xung

quanh cũng nhạt hơn, đó là vì có người thường xuyên dùng tay lau chùi
chăng? Sờ vào hàng chữ lạnh lẽo, nhớ đến gương mặt người đã khuất…

Hàng chữ đó, nhìn qua chỉ miễn cưỡng thấy được hai chữ: “Thê”,

“Đồng”.

Làm sao để tranh giành vị trí đó với một người đã khuất, vị trí “Thê”

chứ?

Tống Tiểu Hoa nghĩ tới nghĩ lui, làm cho cái đầu vốn u u minh minh

của nàng như người say xe, kết luận là: địch bất động ta bất động, dụ địch
xâm nhập đợi địch động, địch động ta cũng… cố gắng không động…

Thời gian trôi đi thật nhanh, dọn dẹp phòng, quét tước, chuyện trò với

con trẻ, chơi đùa với chó, thoắc cái hết buổi sáng.

Với một người đã quá quen với bận rộn như Tống Tiểu Hoa thì cuộc

sống nhàn hạ này có nằm mơ cũng không thấy.

Buổi trưa, khi Lục Tử Kỳ nấu cơm, nàng đứng bên cạnh phụ giúp

thêm củi thêm dầu, đưa giấm, thỉnh thoảng nói dăm ba câu, tiện thể ghi nhớ
cách làm của mỗi món ăn.

Ăn cơm xong, sau khi tiễn Lục Tử Kỳ - người đầy tớ của dân, người

hết lòng vì việc công, lại quay ra dỗ Lục Lăng đem theo Tống Vô Khuyết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.