MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Trang 164

Đứng khuất trong một góc đựng đầy tranh ánh để đừng làm vướng bận
những người trang trí , nàng đắm mình vào mộng ảo . Và thình lình những
tiếng báo động rất gần làm nàng bừng tỉnh thì ngay lúc ấy , nàng cũng vừa
nhìn thấy Duy Đạt đang đứng ở góc cửa đắm đuối nhìn nàng.
Tiếng la của đám nhân viên càng lúc càng lớn và càng gần nàng.
Người thì cuống quít chạy , người thì hỏi vội một vài câu “Giao Ti đâu rồi ,
Giao Ti đâu rồi” truyền từ miệng người nay sang người khác như xảy ra
chuyện gì bất ngờ.
Ngạc nhiên Vi Bình nhìng quanh , thử tìm cho biết nguyên nhân.
Ông Triệu Huy gay gắt.
- Gọi điện đến nhà Giao Ti mau lên…
Và khi điện thoại tại nhà bà Gia Tuệ reo lên thì một giọng nói rè rè của bà
Gia Tuệ.
- A lô ! Xin lỗi ai đầu dây ?
- À , cháu là Đoàn Giang , nhân viên của ông Triệu Huy.
- Có chuyện gì vậy cháu ?
- Hôm nay có một đêm nhạc hội đặc biệt dành riêng cho Giao Ti . Sao mãi
đến giờ này vẫn không thấy cô ấy tới.
- Ồ ! Nó không có thật sao ?
- Vậy cô ấy không có ở nhà sao bác ?
- Nó đi cách đây mấy tiếng đồng hồ rồi , ăn mặc rất đẹp , nhưng có điều bác
lấy làm lạ là trang phục của nó hôm nay toàn mầu trắng.
- Giao Ti có nói đi đâu không bác ?
- Bác cũng không rõ lắm . Có điều hôm rày bác thấy nó lúc nào cũng buồn
chán , cháu gắng tìm nó giúp bác nha.
- Được ! Bác an tâm.
- Chào cháu.
- Chào bác.
Khi Đoàn Giang vừa gác điện thoại ông Triệu Huy đã hỏi ngay.
- Giao Ti đâu ?
- Cô ấy không có ở nhà ?
Ông Triệu Huy hét to.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.