MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Trang 183

Dạ Thủy

Một Thời Để Yêu

Chương Kết

Những ngày, những tuần, những tháng rồi cũng trôi qua.
Thế là cuộc viễn du của Vi Bình bên hải ngoại đã hoàn toàn thắng lợi, nàng
trở về nơi cũ với biết bao kỷ niệm thân thương đầy ấp những quà tặng, giàu
có nổi danh nhưng vẫn dản dị và điều quan trọng lả vẫn thật thà, tin tưởng
nơi Duy Đạt, người đàn ông mà nàng đã trao lời ước hẹn. Nhưng Vi Bình
vẫn còn bâng khuâng là thời gian nàng ở nước ngoài, nàng nhận thư anh rất
thất thường, lúc đầu anh gởi cho nàng rất đều đặn, cứ mỗi tuần nàng nhận
đưộc một lá. Trong thư với bao lời yêu thương đợi chờ tràn đấ tình cảm.
Nhưng rồi một tháng một lá và rồi… biệt tăm không nhận được thư của
chàng nữa. Ngay cả hôm nay, ngày mà nàng đã chờ đợi bao lâu… Thế
nhưng khi vừa bước ra khỏi phòng chờ, nàng cũng không thấy bóng anh
đâu. Vậy mà nàng cứ tưởng rằng anh trong niềm thương nhớ hân hoan, anh
sẽ ôm nàng vào lòng, đặt vào má, vào môi nàng những nụ hôn nồng thắm.
Thế mà… nàng hoàn toàn thất vọng, vậy mà cứ biện minh cho anh rằng có
lẽ anh bận công việc không thể viết thư cho nàng được, nhưng ngay cả
ngày nàng về mà anh cũng không ra đón, mặc dù nàng đã viết thư báo
trước. Nhưng có lẽ niềm tin của nàng quá lớn, nàg đón vội taxi về ngay
“Đem mầu hồng” thì được biết, đã lâu anh không ghé nơi này. Đánh liều
nàng ghé những hãng của gia đình anh, thì cũng nhận được những cái lắc
đầu hoặc những câu trả lời qua loa cũng những công nhân “không biết”.
Nàng không biết gì hơn lủi thủi về căn nhà trọ khi xưa, vùi đầu khóc cho số
phận.
Sáng hôm sau, Vi Bình thu xếp đồ đạc trở về nơi chôn nhau cắt rốn, thăm
mộ cha mẹ, thăm cậu Mẫn, thăm ngôi nhà thân thường đã nuôi nàng từ
thuổ ấu thơ…
“…Tuổi nào vừa thoáng buồn áng gấy vai.
Tuổi nào ghi dấu chân chim qua trời.
Xin cho tay em vào muốt dài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.