MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 676

như được bao phủ bởi mọt màu xanh lục, đem lại cảm giác thư thái. Trên
tường có treo mấy bức tranh thủy mặc sông núi rất tao nhã.

Tống Diệm ngồi xuống, nhận lấy cốc trà từ Trưởng ban Trần. Bản thân

cũng không hề cảm thấy gò bó hay khẩn trương chút nào.

Trưởng ban Trần nhìn lướt qua anh, ánh mắt ẩn chứa sự tán thưởng,

ông đi thẳng vào vấn đề chính: “Chuyện tôi nói với cậu, cậu nghĩ đến đâu
rồi? Chưa nghĩ kỹ cũng không sao. Hôm nay chúng ta gặp mặt nói chuyện
thôi, cho tôi biết cậu đang nghĩ gì nào.”

Tống Diệm đặt cốc trà xuống bàn, thái độ nghiêm túc, đứng mực:

“Hôm nay, tôi đến đây là muốn có một buổi gặp mặt nói chuyện chính thức
với Trưởng ban Trần. Trước tiên là cảm ơn ngài đã có lời khen ngợi.”

Anh thẳng thắn mở lời, bày trỏ lòng cảm ơn một cách ngắn gọn,

nhưng cũng chỉ dừng ở đó, không hề lan man lạc đề, cũng tuyệt đối không
khúm núm, sợ sệt. Trưởng ban Trần cười gật đầu, thoáng phát hiện dường
như anh có mục đích khác.

Tống Diệm thưa chuyện: “Được điều đến làm việc ở Cục Bảy là một

cơ hội rất tốt. Trên thực tế, mục tiêu của tôi cũng chính là vào đây.”

Trưởng ban Trần nghe đến đây liền biết tiếp theo anh sẽ từ chối lời

mời của ông rồi.

“Nhưng so với việc kiểm tra và quản lý hậu kỳ, tôi muốn được làm

công tác phòng chống tiền kỳ và thao tác trung kỳ hơn.” Anh nghiêm túc
trình bày, cũng thể hiện rõ suy nghĩ và thái độ của mình. “Hứng thú và kiến
thức phòng cháy của cá nhân tôi đều nằm ở lĩnh vực tiêu chuẩn kỹ thuật,
bất kể là tiêu chuẩn kỹ thuật phòng cháy tại nhà hay kỹ thuật cứu viện thực
chiến và huấn luyện lính cứu hỏa. Đây mới là sở trường của tôi. Tôi rất hy
vọng có thể được phát triển hết sức mình trong phạm vi công việc này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.