MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 707

Hai người chạy tới nwoi phát ra âm thanh, toàn bộ cánh cửa đã bị đốt

sạch, giường tủ đều đang cháy hừng hực ngay vị trí cauwr vào. Người phụ
nữ đó bị kẹt trong phòng, cằm khăn tay che miệng mũi, ho khù khụ. Thấy
bóng người đến, chị ta lập tức khóc lớn: “Cứu tôi với!”

Gian phòng sát vách cũng truyền đến tiếng kêu cứu, Tống Diệm phân

công Dương Trì: “Cậu sang bên kia đi.”

“Vâng.”

Tống Diệm quét mắt quan sát tình hình, cầm bình chữa cháy phun vào

cửa, mở ra một lối thoát đen ngòm. Anh nhanh chân xông tới, kéo người
phụ nữ kia ra ngoài. Vừa mới nhích người thì một đống tro thanh rơi xuống
đỉnh đầu.

Tống Diệm ngẩng đầu, chỉ thấy ngọ lửa bao trùm cả trần nhà, làm gãy

một thanh xà ngang. Anh lập tức đẩy người phụ nữ kia về hướng cửa, còn
mình nhanh chóng lui lại.

Người phụ nữ vào lao ra, thanh xà ngang liền riw xuống đất, than lửa

bắn tung tóe khắp nơi. Tống Diệm thở hắt ra rồi ho khù khụ vì bị sắc khói,
đang nghĩ cách thoát ra ngoài lại thấy lửa lan đến bình gas nơi góc phòng.

Người phụ nữ kia hét ầm lên: “Phía sau lưng anh có bình gas kìa! Mau

chạy đi!”

Tống Diệm toan chạy theo bản nang, nhưng anh bỗng dừng lại trong

tíc tắc. Trên dưới trái phải khắp nơi đều là chiến hữu của anh đang tìm
người. Nếu bình gas này nổ, tòa nhà sặp xuống thì hậu quả thật không thể
towngr tượng nổi.

Tống Diệm hạ quyết tâm, sải bước đi tới, xách bình gas đang bị cháy

kia lên, lùi về phía sau vài bước...Người phụ nữ kia đoán ra được anh muốn
làm gì, kinh hãi bỏ chạy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.