MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 705

Song, Giao thừa vừa qua nửa giờ, chuông của Trung tâm Cấp cứu rền

vang, âm thanh chói tai đã phá hỏng bầu không khí vui tươi của ngày lễ,
không hề báo trước khiến ai ai cũng ngỡ ngàng.

Tiểu Nam lao tới phòng trực ban: “Bác sĩ Hứa, bác sĩ Trương, bác sĩ

Lưu và cả mấy người nữa, mau lên xe đi! Một nhà máy của Bát Yên Kiều
bị cháy.”

Mấy nhân viên cấp cứu lập tức vụt dậy, rảo bước ra ngoài, có người

hoang mang: “Bát Yên Kiều đâu thuộc khu vực chúng ta?”

“Bệnh viện số Tám, số Chín không đủ người, yêu cầu trợ giúp.”

Hứa Thấm rùng mình kinh hãi, có nghĩa là tình hình rất nghiêm trọng.

Thế nhưn tại sao nhất quyết phải xảy ra vào thời điểm này?

Trạm Thập Lý nhận được mệnh lệnh của cấp trên đầu tiên. Thế lửa ở

nhà máy Bát Yên Kiều rất nghiêm trọng, các đội cứu hỏa xung quang đều
triệu tập.

Đêm Giao thừa, trên tầng thượng mỗi nhà giăng đèn đón rực rỡ như

dải sao dày đặc, trong mỗi ô cửa sổ đều là tiếng nói rôm rả. Đường phố
không một bóng người, giao thông vô cùng thông thoáng, đèn xe cứu hỏa
đỏ lập lòe, chạy thẳng tới nơi xảy ra sự cố.

Khi đội Tống Diệm đến nơi xảy ra hỏa hoạn, ai ai cũng giật nảy mình.

Bát Yên Kiều này là dải đất tiếp giáp giữa hai thành phố và nông thôn ở
phía nam. Diện tihs của khu nhà xưởng có kích cỡ bằng hai sân bóng. Toàn
bộ diện tích bên ngoài đang bốc cháy, hệt như một con thú lửa khổng lồ
đang gào thét giữa đêm đen. Mà phía sau lưng con thú đó là khu daan cư
của xã.

Đội trưởng mấy nhóm cứu hỏa chạy tới lấy phun vòi nước xối xả,

nhưng thế lửa không có dấu hiệu giảm bớt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.