MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 704

“Sáu giờ sáng mai. Còn em?”

“Cũng thế...Hết ca hôm nay là em đổi vị trí công tác rồi. Tâm trạng

anh thế nào?”

Anh thở dài: “Không thể diễn tả được.”

“Hụt hẫng cũng không sao. Về nhà em an ủi anh.” Giọng cô dịu dàng

truyền đến.

“Cái này đáng mong chờ hơn ấy.” Anh cười vang.

“Đội trưởng Tống, chúc anh hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc.”

Hứa Thấm chậm rãi quay đầu lại phòng Truyền dịch, nụ cười vẫn nở

trên môi.

Dường như cô bỗng hiểu ra tại sao gọi điện cho người yêu thường bị

trêu là nấu cháo điện thoại rồi. Bình thường gạo trắng nước trong, nấu lên
lửa vừa, nước gạo sôi lục bục tỏa hương thơm ngát, ăn một bát cháo trắng
ngọt ngào vauwf ấm người vừa no bụng. Còn hình ảnh nào có thể phù hợp
hơn cơ chứ?

Cô tiếp tục tựa vào trường xem tiết mục cuối năm.

Đúng mười hai giờ đêm, tiếng chuông mừng năm mới kêu vang, bầu

trời thành phố cùng bừng lên ánh lửa muôn màu muôn sắc khắp mọi nơi.

Hứa Thấm nhoài người trên cửa sổ ngắm pháo hoa, thầm nghĩ phải

chăng giờ phút này, Tống Diệm cũng đang nhìn lên bầu trời giống như
mình. Cô lặng lẽ chờ thời gian trôi qua, chờ tia nắng đầu tiên của năm mới
kéo đến, đặt một dấu chấm hoàn mỹ cho tháng ngày làm việc ở khoa Cấp
cứu của cô, mở sang một trang mới cho cuộc đời cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.