MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 703

Cô vvoij ra ngoài hành lang, vui sướng bắt máy: “A lô?”

Anh cười: “Không bận gì à?”

“Hôm nay, người dân ngoan lắm.” Cô bắt chước lời anh nói khiến anh

phì cười.

Rôi anh hỏi thêm: “Kết thúc bữa cơm với đồng nghiệp rồi à?”

“Vâng.”

“Ngon không?”

“Cũng được ạ. Còn anh thì sao?”

“Vừa mới ăn Tất niên ở nhà ăn xong.”

“Có vui không?”

“Vui. Có điều lúc nào cũng nhớ đến em.”

Hứa Thấm hít sau, lồng ngực nóng nẫy. Từ khi quay lại với anh, cảm

giác yên bình và hạnh phúc trong cô chưa bao giờ biến mất. cơn gió lạnh
thổi qua một cánh cửa sổ để mở làm tan đi nhiệt độ nóng hổi trên gương
mặt cô. Cô thấy những tia sáng nhấp nháy màu đỏ bên ngoài, bèn đi tới bệ
cửa, nhoài người ra dõi theo.

Trong màn đêm, đèn mà trên đỉnh tòa nhà trung tâm thương mại cao

nhất phía đối diện tqoj thành hình chiếc đồng hồ tâm kết màu đỏ tượng
trung cho Trung Quốc, chữ “Tân xuân vui vẻ” lần lượt hiện lên.

Cô mỉm cười: “Tống Diệm, chúc anh năm mới vui vẻ.”

“Em cũng vậy.” Tiếng cười của anh vọng lại từ đầu dây bên kia.

“Khi nào anh tan làm?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.