MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 702

Tống Diệm nhận được lệnh điều động, sang năm mới sẽ chuyển đến

Chị đội Phòng cháy Chữa cháy quận Nam Thành, còn trước Tế vẫn phải
hoàn thành nốt nhiệm vụ cùng Trung đội.

Đến Giao thừa, cả phố vắng tanh vắng nhắt. người tha hương đã trở về

quê, đường phố gần như không có xe và người qua lại. không khía yên ắng
vô cùng, thậm chí đượm vẻ tiêu điều. Hứa Thấm ăn Tết với nhóm đồng
nghiệp trực ban trong bệnh viện, mỗi người đều đem theo mấy món ăn từ
nhà đi rồi cùng tụ tập lạu với nhau, vừa ăn vừa chúc mừng năm mới, khá
náo nhiệt.

Bởi vì Tế đến nên ai ai cũng hiền hòa cởi mở. Nhóm người nhà bệnh

nhân trong phòng Truyền dịch vô cùng khách sáo, luôn miệng nói lời cảm
ơn các bác sĩ và chúc họ những điều tốt đẹp. Các y tá thì chuẩn bị kẹo quýt,
phân phát cho từng bệnh nhân và người nhà họ để lấy may mắn đầu năm.

Mọi người tập trung ở phòng Truyền dịch tổ chức tiệc Tất niên. Tiếng

cười không lú nào ngớt, không khí ấm áp đến lạ.

Hứa Thấm tựa vào tường, nhàm chán xem tivi, thỉnh thoảng cúi đầu

liếc điện thoại. Tống Diệm vẫn chưa gọi cho cô. Có lẽ anh đang rất bận. kể
từ hôn đến tham quan đội phòng cháy chữa cháy đến giờ, hai người đã nữa
tháng không gặp nhau rồi. Vốn đã rất nhớ, đến ngày lễ Tết, cô lại càng nhớ
anh hơn.

Sao anh còn chưa gọi cho cô nhỉ?

Hứa Thấm vừa xem tivi vừa bỏ tay vào túi áo, gõ nhịp lên điện thoại

như đang gõ lên trái tim mình vậy.

Bỗng điện thoại rung lên, cảm giác râm ran truyền đén từ đầu ngón tay

chạy thẳng tới trái tim cô. Hứa Thấm vui vẻ đến nỗi mày mắt cong cong,
móc điện thoại vẫn đang rung kia ra, trên màn hình là cái tên mà cô ngày
đêm nhung nhớ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.