MÙA CƯỚI - Trang 148

“Tại sao mỗi người không ăn một cái?” Hugo hỏi. “Nếu các cô thích

nó.”

“Như thế chẳng thú vị chút nào,” Sarah giải thích. “Và chúng tôi sẽ bị

ngấy.”

“Và béo lên nữa,” Bron xen vào. “Đàn ông không thích chia sẻ đồ ăn

với ai. Roger thường rất khó chịu nếu tôi nhón một miếng khoai tây chiên
hoặc đòi một thìa pudding.”

“Có lẽ anh ta là con một,” Sarah nói.

“Ồ, đúng vậy đấy,” Bron nói. “Nhưng tôi cũng là con một đây. Tôi

không ngại chia sẻ đồ ăn với mọi người. Tôi nghĩ điều đó thật thân mật.”

“Tôi cũng là con một,” Elsa nói. “Tôi cũng khá thoải mái với đồ ăn.

Bố tôi luôn nhón trộm khoai tây chiên của tôi. Tôi đã quen với việc đó từ
lúc còn rất nhỏ.”

“Tôi sẽ gọi món tráng miệng,” Sarah nói. “Hugo, anh muốn ăn gì?”

Anh lắc đầu. “Tôi ăn thế này là đủ no rồi, cảm ơn, nhưng cứ thoải mái

tính cả phần tôi vào món tráng miệng của các cô nếu các cô muốn.”

“Chúng tôi sẽ không làm thế đâu, Hugo,” Bron nói. “Như thế chẳng

công bằng chút nào.”

Họ chuyện trò thoải mái trong cả buổi tối còn lại, và cuối cùng Sarah

cũng thư giãn. Hugo là một người bạn đồng hành tuyệt vời và làm họ thích
thú với những câu chuyện thú vị về vài đám cưới không phải do Sarah tổ
chức mà anh đã tham dự. Cuối cùng, khi các nhân viên phục vụ bắt đầu xếp
chồng những cái ghế lên nhau, họ cảm thấy đã đến lúc ra về.

Mọi người len vào xe Hugo, cười đùa. Elsa và Bron chui vào băng

ghế sau trước khi Sarah có thể chiếm được một chỗ ở đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.