MÙA CƯỚI - Trang 320

tiếng nhạc ngừng lại cô mới nhận ra Laurence đang nhìn cô và rồi nhìn sang
Terry với cánh tay đang ôm cô.

“Tốt lắm,” anh khẽ khàng nói.

“Tuyệt quá đúng không? Cuối cùng tôi đã làm được! Giống như trong

My fair lady vậy!”

“Cái gì cơ?” Laurence cau mày.

“Xin lỗi,” Elsa nói. “Tôi khá nghiền những vở nhạc kịch cổ.”

“Dĩ nhiên là rất tuyệt,” Terry nói và liếc nhìn đồng hồ. “Tôi e rằng

học viên tiếp theo của tôi sắp đến rồi, nhưng tôi muốn hai người tập với
nhau trước buổi dạ hội.”

“Cảm ơn rất nhiều, Terry,” Elsa nói, đôi mắt ngời lên sự hăng hái.

“Thật là tuyệt vời! Tôi chưa bao giờ dám mơ rằng tôi có thể khiêu vũ như
thế.”

“Đúng vậy, cảm ơn rất nhiều,” Laurence nói. Anh vẫn có vẻ khá thờ

ơ. “Tôi phải trả anh bao nhiêu nhỉ?”

“Ồ, anh phải để tôi trả tiền,” Elsa nói, lục tìm tập séc. “Tôi mới là

người học mà.”

“Nhưng tôi đã sắp xếp nó cho cô, để cô có thể đến một buổi dạ hội,

với tôi.” Tờ séc của Laurence được đặt lên bàn trước tờ séc của cô. “Bốn
mươi bảng? Cảm ơn rất nhiều.”

“Laurence, anh phải để tôi trả tiền. Anh nhảy điệu valse rất tốt rồi.

Tôi mới là người cần học.” Trước kia Elsa không bao giờ cho mình là một
kẻ ủng hộ mãnh liệt thuyết nữ quyền, nhưng đột nhiên giá trị của một người
phụ nữ trong cô có vẻ phụ thuộc vào việc cô trả tiền cho bài học valse của
cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.