MÙA CƯỚI - Trang 378

Veronica cười khúc khích. “Chúng ta có thể dùng thẻ tín dụng kinh

doanh của tôi. Nào, cô đã lên danh sách những thứ cần mua chưa?”

“Rồi. Nhưng đây không phải là nguyên liệu cho cái bánh cuối cùng,

chỉ là một cái bánh thử nghiệm thôi. Tôi muốn đảm bảo rằng lớp kem phủ
trên nó có thể được giữ nguyên. Sẽ thật khủng khiếp nếu nó rớt xuống.”

Veronica tìm được một chiếc xe đẩy hàng mà trong mắt Bron, nó có

vẻ thích hợp để vận chuyển hành lý cho cả một khoang máy bay hơn là
những gói bột và đường.

“Không thể tin nổi là chúng ta lại cần một thứ to đến thế,” cô nói khi

đi theo bà bạn qua những cánh cửa để vào trong tòa nhà. Vừa bước chân
vào, cô lập tức đứng sững lại. “Nơi này lớn quá! Như một cái nhà để máy
bay vậy.”

Từng khối thực phẩm bao trong ny lông được xếp chồng từ sàn đến

trần nhà, chỉ có thể tiếp cận được bằng xe nâng. Chúng tạo nên những khối
tháp của những cái lon, gói, chai - bất cứ thứ gì chứa được thực phẩm. Bron
thấy nó có vẻ giống với sự kết hợp của một cửa hàng tự phục vụ lớn nhất
mà cô từng thấy và một siêu thị bán hàng hạ giá, nơi các sản phẩm được để
trong những hộp các tông và không được trưng bày.

Nhưng nó không chỉ cung cấp những món hàng quen thuộc trong

danh sách của Bron. Cái bánh của cô sẽ có một hình dạng tuyệt vời nhưng
nguyên liệu của nó lại rất đơn giản. Khi cô nhìn thấy những sản phẩm bán
trong cửa hàng khổng lồ này, cơn ham muốn mua sắm ào ạt dâng lên trong
lòng cô và cô muốn có tất cả mọi thứ, với số lượng lớn.

“Ồ, nhìn kìa! Cả một thùng tẩu thuốc cam thảo! Tôi phải mua một ít

để làm quà biếu bố tôi trong lần tới tôi về thăm ông.” Cô đặt một thùng vào
xe đẩy hàng. “Và nó quá rẻ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.