MÙA CƯỚI - Trang 397

“Ai đó sẽ đưa cô về, đừng lo, Maggie,” Natasha xoa dịu. “Hẳn phải

có ai đó đi về cùng đường với cô.”

“Nhưng tôi không muốn đợi cho đến khi ai đó quyết định rằng họ

muốn về nhà. Tôi muốn về ngay bây giờ! Tôi cần ở nhà với các con tôi!
Hơn nữa,” cô ta nói thêm, điềm tĩnh hơn một chút, “tôi không muốn lôi ai
ra khỏi bữa tiệc này. vẫn còn quá sớm để bắt họ phải ra về.”

“Xe của cậu sẽ được an toàn ở đây, Laurence ạ. Tớ biết chiếc Morgan

quý giá với cậu thế nào,” Natasha nói, vẫn quan tâm đến Laurence và
Jamie.

“Điều đó không giúp gì được cho tôi,” Maggie nói. “Nếu tôi biết lái

xe, tôi sẽ lấy nó.”

Natasha lắc đầu. “Laurence rất kĩ tính trong chuyện cho phép ai lái xe

của anh ấy, Maggs ạ.”

“Này này, mọi người!” Jamie, vẫn tóm chặt cái khăn lau, hét lên để

thu hút sự chú ý của cả phòng. “Tôi đang chảy máu đến chết ở đây, thế mà
các người lại chỉ quan tâm đến cái xe chết tiệt của Laurence thôi à!” Sự mất
máu không làm anh ta tỉnh táo hơn.

“Còn một vấn đề nữa,” Laurence nói. “Phải có ai đó đưa Elsa về nhà

an toàn.”

Lần thứ ba trong buổi tối hôm đó Elsa nhận ra mọi người đang nhìn

mình. Chắc là cô đã quen với việc này bởi vì cô cảm thấy khá điềm tĩnh.
“Tôi có thể tự về được. Tôi sẽ bắt taxi hoặc,” cô mỉm cười và đùa, “tôi có
thể lái xe của Laurence - trừ khi nó không được bảo hiểm, dĩ nhiên.”

Không một ai cười cả. Mọi người im lặng một lúc lâu như thể đang

đợi Laurence thốt lên, “Không đời nào,” hoặc câu gì đó tương tự. Nhưng
anh chỉ nói, “Thật ra, nó có được bảo hiểm. Cô đã uống mấy ly rồi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.