MÙA CƯỚI - Trang 434

“Các nam vũ công thoát y sẽ đến sau,” Charlene tiếp tục. “Đó sẽ là

một màn biểu diễn ‘tới bến’, vì vậy tôi hy vọng đừng có ai làm bộ đoan
trang, kiểu cách.”

“Không đời nào!” Bron nói, thể hiện sự hào hứng như một người vừa

giành giải Oscar. “Hãy mang Robbie Coltrane

[63]

đến đây.”

Elsa nghiêng người sang phía cô và che miệng thì thầm, “Tôi nghĩ ý

cô là Robert Carlyle

[64]

.”

“Ừm, có lẽ thế,” cô đồng ý, cười trừ.

Họ uống thêm mấy lượt nữa. Lily thực hiện những việc mà cô phải

làm trong danh sách trong khi những người khác trải qua một loạt các trò
chơi phù hợp với một đêm chia tay quãng đời độc thân, cho đến khi
Charlene đột nhiên hô to, “Những con ruồi!” và tất cả mọi người trừ Bron,
Elsa và Sarah (những người đang trố mắt ra nhìn), và Lily (người được
phép chỉ việc xem và cười), lập tức quăng mình xuống sàn và giơ tay giơ
chân vẫy loạn xạ. Sarah, thực sự cảm thấy mình như là một con côn trùng
đang giãy chết, nhìn đồng hồ. Mười giờ kém mười. Ít nhất phải hai tiếng
nữa cô mới có cơ hội về nhà.

“Được rồi!” Charlene, người rõ ràng đã bỏ phí năng khiếu làm đội

trưởng của một ban nhạc diễu hành hoặc một thượng sĩ, đứng dậy. “Uống
thêm nữa nào! Nhiệt tình lên, mọi người.” Cô ta nhìn thẳng về phía Sarah.
“Tham gia đi chứ.”

“Tớ đã đề nghị những người ở đằng kia cùng chơi trò đóng giả làm

những con ruồi,” một người bạn khác của Lily nói, “nhưng họ sẽ không
chơi. Họ đang mặc kiểu váy của người miền núi Scotland. Tớ nghĩ họ là
những kẻ phá bĩnh.”

Khác hẳn mọi khi, Sarah phải mất vài phút mới hiểu được tầm quan

trọng của điều này và cô nhận ra não cô không vận hành với tốc độ bình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.