MÙA CƯỚI - Trang 65

Bron đã nói với Ashlyn rằng cô ấy hoàn toàn có thể tự tô lại son môi

và buồn bã vẫy tay chào khi chiếc xe của cô dâu rời đi.

Bron rất muốn ở lại đám cưới. Cô đã dồn nhiều tâm sức để giúp mọi

người trông thật xinh đẹp và cô làm việc rất ăn ý với Sarah và Elsa, mặc dù
cô quen họ chưa lâu. Bron đã làm tóc cho một vài đám cưới mà Sarah tổ
chức, và vì Bron là người đáng tin cậy, Sarah nói cô ấy sẽ luôn khuyến
khích các cô dâu không dùng thợ làm tóc mà họ ưa chuộng mà thay vào đó
sẽ dùng cô.

Nhưng cô có thể là người đáng tin cậy được không khi công việc làm

thêm gây ra rắc rối cho cô ở nhà? Cô thở dài, và nghĩ về một sự kiện nhỏ
xảy ra lúc cô đang chuẩn bị ra về. Cô vừa đặt hộp đồ nghề cuối cùng vào
trong xe và định đóng cốp xe để về nhà thì một con chó Labrador to lớn có
bộ lông màu vàng nhảy xổ về phía cô.

“Major!” một giọng đàn ông cất lên. “Lại đây!”

Giọng nói phát ra từ đằng sau sườn ngôi nhà. Nó thuộc về một người

đàn ông cao ráo mặc một bộ com lê không thực sự vừa vặn với anh ta. Theo
sát gót chân anh ta là một con chó dài hơn, gầy hơn và không rõ chủng loại.
Con chó vàng nhảy vọt đi từ chỗ Bron như một quả bóng bật ra khỏi một
bức tường và đáp xuống bên cạnh người đàn ông.

“Nó không làm cô sợ đấy chứ?” anh ta hỏi khi tiến lại gần.

“Ồ không,” Bron nói, thấy mừng vì sự xao lãng này. Cô không muốn

về nhà; bất cứ sự trì hoãn nho nhỏ nào cũng đáng được hoan nghênh. “Nó
đáng yêu đấy chứ. Chào, Major.” Khi con chó chạy đến bên cô lần nữa và
cô xoa xoa ngực nó, cô cảm thấy mình phải gọi tên nó cho đúng phép lịch
sự.

“Ashlyn muốn nó đến đám cưới và đeo một cái nơ bướm màu xanh

dương quanh cổ,” người đàn ông giải thích. “Nhưng mọi người đều nhất trí
rằng đó sẽ là một việc vô vọng trừ phi nó đã hoàn toàn mệt lả. Tôi đã dắt nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.