MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 123

Chử Điềm nghe xong, mặt dày chịu khó xông lên: “Nếu là tuần tới vậy

vẫn còn thời gian mà. Hôm nay chủ nhật chỉ đạo viên không nghỉ ngơi chút
sao?”

Từ Nghi lắc đầu cười cười rồi nói: “Nhờ phúc của em, Trình đại đội

trưởng ra ngoài giải quyết vấn đề cá nhân rồi, cho nên tôi phải ở đây giữ
nhà.”

Chử Điềm hơi tức giận: “Vậy anh đi dạo nơi đóng quân với tôi một

chút cũng không được sao?”

Từ Nghi do dự, chắc do không nghĩ ra lý do từ chối nên đồng ý.

Chẳng qua là hai người mới ra khỏi cửa đội trinh sát thì lính trực ban đã
kêu anh quay lại, nói là Tham mưu trưởng tìm. Lúc này Từ Nghi bảo một
người lính đi dạo nơi đóng quân với Chử Điềm, còn mình gấp rút vội vã rời
đi.

“Cậu không nhìn thấy dáng vẻ Từ Nghi chạy trốn nhanh thế nào đâu,

giống như là mình có thể ăn anh ta vậy!”

Bây giờ suy nghĩ một chút, Chử Điềm vẫn giận quá mức.

Hà Tiêu nghe xong cũng không nhịn được phì cười một tiếng. Bị Chử

Điềm trừng mắt liếc mới hơi kiềm lại: “Khụ khụ, có thể cậu suy nghĩ nhiều
rồi, anh ta chỉ không muốn để lãnh đạo chờ lâu.”

“Mới lạ đó! Là anh ta không thích mình, ghét mình, muốn trốn mình!”

Chử Điềm điên tiết, “Tiếu Tiếu sao cậu lại bênh vực anh ta, cuối cùng là
cậu phe nào đây?”

Hà Tiêu đương muốn nói việc này không phải học theo cậu sao thì

điện thoại trong túi quần vang lên. Cô ra hiệu tạm dừng, bắt điện thoại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.