MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 121

Cho nên Hà Tiêu nhiều lời vô ích, thay quần áo, mặc vào áo lông rồi

bắt đầu công việc. Quét một cái đến tận trưa, cho nên đến giờ cơm trưa Hà
Tiêu mới rảnh tìm Chử Điềm tính sổ. Có điều không nghĩ đến Chử Điềm
vừa lên tiếng đã chặn lại lời của cô: “Hiện tai mình không muốn nói đến bộ
đội, nhất là tất cả việc và người liên quan đến Từ Nghi!”

Từ Nghi.

Hà Tiêu hơi có chút ấn tượng với người này. Dù sao cũng thường nghe

Chử Điềm nhắc đi nhắc lại bên tai. Cô nuốt một miếng sườn xào chua ngọt,
vô cùng thích thú hỏi: “Từ chỉ đạo viên trêu chọc cậu sao hả?”

“Không muốn nói.” Chử Điềm trộn thật mạnh cơm trên bàn.

Hà Tiêu không nhịn được cười: “Tức giận vậy à? Nhưng mình lại càng

ngày càng hiếu kỳ rồi, nói thử xem xảy ra chuyện gì?”

Chử Điềm nhìn Hà Tiêu một cái, vẻ mặt bi phẫn lại khổ sở.

Chuyện là như vậy.

Sau khi hoạt động quan hệ hữu nghị lần trước chấm dứt, Chử Điềm sẽ

thỉnh thoảng “quấy rầy” Từ Nghi một chút. Có điều Từ chỉ đạo viên rất có
nguyên tắc, không rảnh để ý đến tin nhắn tẻ nhạt thông thường, ngoại trừ
lúc cần thiết mới trả lời. Tin tức Hà Tiêu xem mắt chính là Chử Điềm tiết lộ
cho anh ta, sau đó lại giúp Trình Miễn bày mưu tính kế.

Để tỏ lòng cảm ơn, Trình Miễn thỏa mãn nguyện vọng của Chử Điềm,

cố ý mời cô đến nơi đóng quân chơi một ngày. Chử Điềm vì thế kích động
thật lâu, chủ nhật dậy thật sớm, chỉnh trang thỏa đáng liền đi đến quân đội.
Có điều tại cửa nơi đóng quân phát hiện ra người đến đón cô chỉ là một
binh sĩ bình thường, cũng không phải là Từ Nghi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.