MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 160

Trình Miễn cẩn thận cõng cô, do bị đè nặng ở trên người, nên lúc nói

chuyện âm thanh cũng trầm thấp : "Yên tâm đi, anh đã từng đeo vật nặng
50Kg chạy huấn luyện nên cõng em cũng không vất vả.”

Như sợ cô không tin, nói xong anh chạy nhanh về phía trước một

đoạn, Hà Tiêu không có sự chuẩn bị, nên bị anh dọa sợ suýt nữa thì hét ầm
lên.

"Anh chậm một chút!" Hà Tiêu dùng sức đấm đấm bả vai anh, quân

hàm làm tay cô bị đau.

Trình Miễn bị cô chọc cho vui vẻ, ôm chặt cô chạy nhanh hơn, làm

người đi đường nhìn bọn họ như hai kẻ điên.

Chạy đến khu vực đông người, rốt cuộc Trình Miễn cũng đi chậm lại.

Hô hấp của anh vẫn vững vàng,còn Hà Tiêu bị anh dọa đến mức trái tim
đập bang bang trong lồng ngực

" Trình Miễn, anh cố ý phải không?" Hà Tiêu vừa tức vừa buồn cười.

Trình Miễn cười cười. Ôm cô như thế này có cảm giác thật là tốt đẹp,

chắc cô cũng không biết được, anh cũng không định nói cho cô biết, vui
mừng vì suy nghĩ vụng trộm của mình, tránh lần sau không được như thế
nữa.

"Anh vui mừng cái gì vậy?" Hà Tiêu hỏi.

"Anh có vui vẻ đâu ?" Liên trưởng Trình chơi xấu.

"Miệng cũng ngoác đến mang tai rồi kìa."

Trình Miễn nghe cô nói, liền cười lớn .

Về đến cửa nhà, ngay lập tức Hà Tiêu trèo từ trên lưng anh xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.