MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 208

Tiếu Tiếu oán trách, ánh mắt anh khẽ mở, liếc mắt nhìn nhìn cô, cố gắng
đứng lên tránh đè ép cô.

"Em không hiểu rồi." Trình Miễn vung tay lên, nói, "Mấy chục người

vây công hai người bọn anh, chính là hy sinh, đây gọi là thắng lợi!"

Hà Tiêu cắt một tiếng, sau khi vào trong phòng thì ném anh lên trên

giường. Ai bảo anh da dày, nên chịu được ngã mà.

Trình Miễn tự mình nằm xuống, một lát sau cảm thấy trong phòng quá

an tĩnh, liền cất giọng kêu: "Tiếu Tiếu? Đâu rồi? Mau ra đây!"

"Không cho kêu!" Hà Tiêu vội vàng đi ra từ phòng vệ sinh, cầm tấm

khăn nóng lau mặt cho anh .

Hơi nóng, cảm giác rất là thoải mái.

Trình Miễn rất vừa lòng mà tỏ vẻ: "Nước, cho nước với."

Hà Tiêu véo mặt anh một cái, rồi đi tìm nước cho anh. Uống xong,

Trình Miễn hoàn toàn ngừng nghỉ. Anh chỉ là đang say, cũng không phải bị
ngốc, vậy là được rồi, tránh chọc vị tiểu đồng chí này tức giận, cô sẽ mặc
kệ anh chạy lấy người.

"Tiếu Tiếu." Anh ngẩng đầu, mở to mắt đen láy nhìn về phía đỉnh đầu

của Hà Tiêu.

Hà Tiêu vốn muốn rời đi, nghe thấy anh gọi cô, nên dừng lại: "Ngài

còn có chuyện gì phân phó nhanh."

Trình Miễn cười cười, nắm tay của cô: "Không có gì, chỉ là anh muốn

nói chuyện với em."

"Không muốn để ý tới anh, uống nhiều như vậy, người toàn mùi

rượu." Cô thay anh tháo hai nút áo, để cho anh hít thở một chút không khí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.