MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 222

" Công việc của bác Trình không thể lùi lại ạ?"

"Lùi lại ư?" Triệu Tố Uẩn cười, "Hiện tại lãnh đạo đi kiểm tra, trước

đó hai, ba tuần lễ thậm trí trước một tháng đã thông báo xuống, lúc này
người ta đã chuẩn bị kĩ càng, một mình mình đâu thể quyết định là đi hay
không đi đây? Bác Trình con làm lãnh đạo cũng không dám làm như vậy."

Càng ở vị trí cao, càng phải cẩn thận cùng khiêm tốn. Tuy ông cụ

Trình đã lui xuống, nhưng con trai còn đang tại vị, nếu có sai lầm gì, đến
lúc đó không chỉ có một người bị liên lụy. Những chuyện này Hà Tiêu
không hiểu rõ lắm, nhưng vẫn nhận thức được.

Cô ngưng mắt nhìn nhân viên cảnh vệ đang đứng ở cửa, theo ánh mắt

của cô, Triệu Tố Uẩn thở dài: "Tiểu tử này coi trọng lãnh đạo quá rồi, một
lát nữa con giúp dì khuyên nhủ cậu ta, để cậu ta trở về đại đội đi, ngày mai
không cần vào đây nữa, ở đây dì không cần người chăm sóc đâu."

Hà Tiêu đồng ý , lại hỏi tiếp: "Lúc nào thì dì phẫu thuật?"

"Thứ Tư tuần sau, đã sắp xếp xong rồi, con không cần lo lắng."

"Vậy con sẽ tới đây với dì ạ." Hà Tiêu nói rất kiên quyết, cũng không

để cho bà cự tuyệt.

"Được nha." Triệu Tố Uẩn vui vẻ đồng ý, "Giấy giải phẫu của dì cũng

cần có người kí tên, để dì nói với lão Trình một chút, để ông ấy giao toàn
quyền cho con nhé."

Nghe câu này, Hà Tiêu có chút ngượng ngùng.

Giáo sư Triệu nói như thế, chẳng lẽ đã nghe Trình Miễn nói gì đó rồi?

Từ bệnh viện về nhà, nửa đường thì Hà Tiêu đi vào chợ bán thức ăn,

mua mấy con cá, buổi trưa bắt đầu học nấu canh cá cùng lão Hà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.