MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 221

Giáo sư Triệu dạy Hà Tiêu ba năm, cũng biết nàng bướng bỉnh, không

thể làm gì khác hơn đành nói: "Trong đầu có u nang. Nhiều năm rồi không
sao, cũng không thấy gì, chỉ là gần đây cảm thấy tay trái hay bị chuột rút,
còn nhức đầu. Bác sĩ kiểm tra nói cần phẫu thuật, không cần gấp gáp."

Lúc này Hà Tiêu mới thở nhẹ một hơi.

Trước kia bà ngoại của cô cũng bị bệnh này, kiểm tra CT nhiều năm

thấy không bị nặng thêm, đến khi qua đời cũng không tạo ra ảnh hưởng.
Triệu chứng của Triệu Tố Uẩn có hơi nghiêm trọng một chút, nhưng tiến
hành giải phẫu xong thì cũng không có vấn đề gì nữa.

"Dì nên nói cho con biết." Hà Tiêu đỡ bà đi từ từ trở về phòng .

"Nói cho con biết làm gì?" Triệu Tố Uẩn nghiêng đầu nhìn nàng cười,

"Cũng không phải bệnh nặng không dậy nổi, cần người cả ngày cả đêm
canh giữ chăm sóc? Dì không có thói quen như vậy. Tiện thể lần này, Trình
Miễn cùng ba nó đều không ở bên cạnh dì, dì sẽ không phẫu thuật?"

"Bác Trình cũng không có ở đây ạ?"

"Đều bận rộn mà. Một người đi huấn luyện dã ngoại, một người đi

xuống cơ sở, chỉ tiện để lại một nhân viên cảnh vệ chăm sóc cho dì."

Trong giây lát Hà Tiêu không biết nói gì.

Đúng lúc đến phòng bệnh, Triệu Tố Uẩn bảo nhân viên cảnh vệ Tiêu

rót nước cho Hà. Hà Tiêu thấy chiến sĩ này mới mười mấy tuổi, trước mặt
thủ trưởng phu nhân rõ ràng còn có chút câu nệ, tự mình nhận lấy phích
nước nóng.

"Vốn dĩ bác trai của con định nhờ lão Từ tìm người đến đây, dì nói

cũng không phải là dì không làm gì được, làm xong giải phẫu thì mời một
hộ sĩ, cố gắng trải qua mấy ngày thì ông ấy có thể trở về rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.