MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 219

Hà Tiêu im lặng. Nếu như sau này có thể gặp Hồng Kì, nhất định phải

nói cho anh ấy biết: tỏ ra lãng mạn, cũng phải nhìn xem đối tượng là ai.

"Ý tứ của anh ấy là, anh ấy nhớ cậu."

"Nhớ mình?" Lỗi Lạc không nhịn được nhướng mày, "Nhớ mình thì

anh ấy trực tiếp quay về gặp mình có phải tốt hơn không?"

Hà Tiêu không nhịn được liếc mắt xem thường. Cô cuối cùng là hiểu

tại sao trải qua mấy năm Lỗi Lạc từ đầu đến cuối vẫn nghĩ rằng Diệp Hồng
Kỳ vẫn còn thích cô rồi, nguyên nhân chỉ có một, chỉ số thông minh quá
thấp đây.

"Anh ấy không quay về, cậu không thể đi thăm anh ấy một chút à?"

Lỗi Lạc trong nháy mắt liền tỉnh ngộ ra. Nhờ Hồng Kì ban tặng, lần

đầu tiên Hà Tiêu nhìn thấy bộ dáng Lỗi Lạc đỏ mặt, hận không thể lấy điện
thoại di động ra chụp lại.

"Câu đầu tiên đã muốn lừa mình tới đó? Nghĩ tốt thật." Lỗi Lạc vẫn

mạnh miệng, thấy vẻ mặt Hà Tiêu không tin nhìn mình, cô càng thêm giận,
"Ai lừa cậu là con chó nhỏ."

Hà Tiếu bật cười: "Được rồi, mình lười phải so sánh sự ngây thơ với

cậu."

Nói xong ra vẻ phải đi. Lỗi Lạc giống như là nghĩ tới điều gì đó, đột

nhiên gọi cô lại: "Đừng đi vội như vậy, có chuyện còn chưa nói với cậu
đấy. Mẹ Trình Miễn nhập viện rồi, cậu có biết hay không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.