MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 217

"Anh coi như xong rồi. Anh khẳng định mình sẽ không làm được."

Chỉ một tuần lễ, vô số lần anh đã suy nghĩ về cảnh tượng lúc nhìn thấy

cô. Hiện tại lại phải đợi thêm gần một tháng, không nhớ, đây là điều không
thể.

Hà Tiêu vẫn cảm thấy đồng trí Trình đẹp trai miệng lưỡi rất là trơn tru,

có những lúc không thể không thừa nhận rằng, cô là rất hưởng thụ điều đó .

"Trình Miễn." Cô gọi anh, "Chăm sóc bản thân thật tốt nhé."

Trình Miễn cười yếu ớt: "Anh biết rồi."

Lần này Trình Miễn đi, cuộc sống của Hà Tiêu cũng không có quá

nhiều thay đổi. Trước đó cô và Trình Miễn cũng chỉ một tháng mới gặp
nhau hai ba lần, mặc dù lần này có lâu hơn một chút, cô đã sớm quen thuộc.
Cũng không phải là có giác ngộ, mà là chuyện sớm hay muộn.

Thời gian chậm rãi đã đến tháng tư, đến thời điểm thành phố B bị bão

cát, thời điểm Hà Tiêu không đi làm cô luôn luôn ra khỏi cửa, Lỗi Lạc luôn
gọi điện thoại quấy rầy cô, bắt cô đi tái khám. Hà Tiêu vẫn qua loa cự tuyệt,
cho đến khi Trác đại tiểu thư nổi giận, mới không thể không đồng ý.

Chọn một ngày có thời tiết tốt, Hà Tiêu đeo khẩu trang ra khỏi cửa.

Thời điểm đến bệnh viện, thì thấy Lỗi Lạc đang nhìn chằm chằm vào máy
vi tính, mắt cũng sắp dính trên màn hình rồi. Thấy cô đi vào, cô ấy vội vàng
ngoắc ngoắc tay: "Tiếu Tiếu, mau tới đây nhìn này!"

"Nhìn cái gì nha?"

Lỗi Lạc cười híp mắt đem màn hình máy vi tính chuyển tới trước mặt

cô: "Đây là Diệp Hồng Kỳ gửi hình ở sa mạc cho tớ, như thế nào, cậu nhớ
không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.