MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 215

Trình Miễn nở nụ cười, cười thật lớn tiếng, cười đến thỏa mãn, cười giống
như trẻ con vậy.

Tờ giấy trong tay bị gió cuồn cuộn thổi lên, có thể thấy được mơ hồ

bảy chữ bị mồ hôi làm nhòe đi.

—— Trình Miễn, chúng ta ở chung một chỗ.

***********************************

Liên trưởng Trình nói chuyện yêu đương rồi.

Chuyện này ở đại đội trinh sát mọi người đều biết hết. Vì vậy, một

ngày 24h, trong đó 23 giờ 59 phút anh đều dùng để cười ngây ngô. Có mấy
kẻ gan lớn nhân cơ hội trêu ghẹo anh, anh cũng không giận, mặc cho bọn
họ nói xong, cười híp mắt rồi rời đi, tính khí tốt đến khác thường. Ở đây, là
người ngu cũng có thể nhìn ra được.

Nhưng không được mấy ngày, Trình Miễn không vui mừng nổi nữa.

Phía trên ra chỉ thị. Thời tiết ấm áp ôn hòa, năm nay huấn luyện dã ngoại
lại bắt đầu. Nhận được mệnh lệnh, Trình Miễn không nhịn được thở dài
một tiếng. Không khác dự kiến của anh, mỗi khi có tốt chuyện xảy ra, ông
trời luôn luôn đưa cho anh chút hỗn loạn. Ban đầu có dự định cuối tuần này
xin nghỉ đi ra ngoài, hiện tại hoàn toàn bị phá hỏng.

Từ Nghi không nhịn được vui mừng: "Ngài hiện tại buồn phiền, cũng

là buồn phiền một cách ngọt ngào. Đại đội có nhiều người còn độc thân
lắm, cho các anh em có chỗ xoay xở."

Trình Miễn vuốt vuốt mái tóc ngắn ngủn, trở lại phòng làm việc, lấy

điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho Hà Tiêu. Đầu bên kia nhận điện có
chút chậm chạp, tiếng chuông vang lên nhiều lần mới có người bắt máy.

"Alo?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.