MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 246

chần chừ một lúc, nói với anh: "Nếu không, anh ngủ ở đây đi."

Vẻ mặt Trình Miễn hơi thay đổi, Hà Tiêu vội vàng bổ sung: "Em nói

này, đã trễ thế này, anh cũng đừng đi quấy rầy bọn họ, như vậy không tốt."

Tuy rằng bọn họ có hai người, nhưng lão Hoắc tự cho rằng cô là người

nhà của anh. Bây giờ chia phòng ngủ, Sẽ khiến nhiều người cảm thấy kỳ
quái.

Giọng nói Trình Miễn hạ thấp: "Không có việc gì đâu." Anh dịu dàng

nhìn cô, "Định lực của anh cũng không tốt như em nghĩ đâu , dọa đến em
thì sao?"

Hà Tiêu mở to hai mắt nhìn anh.

Trình Miễn chau chau mày: "Em không tin à?"

Sau đó tầm mắt rơi vào trước ngực của cô, Hà Tiêu nhất thời tỉnh ngộ,

phản ứng đầu tiên là đưa tay đẩy anh ra ngoài, nhanh chóng đóng cửa lại.

Trình Miễn nhìn cửa chính đóng lại trong nháy mắt, cũng không tức

giận, anh hắng giọng làm bộ nghiêm túc nói với người ở bên trong: " Đồng
chí Hà Tiêu, mặc dù em nhẫn tâm cự tuyệt anh, nhưng anh muốn tặng cho
em năm chữ. Đó chính là —— rồi sẽ có một ngày!"

Hiểu được chính xác toàn bộ câu nói mà Trình Miễn không nói hết ra

kia, bên trong truyền ra tiếng quát: "Đi ngay đi, anh là đồ lưu manh!"

Không sờ được thì đấu khẩu trêu đùa cô một chút cũng được chứ nhỉ?

Liên trưởng Trình vô cùng thõa mãn mà rời đi.

Hết chương 24

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.