MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 244

Miệng không được phép nói, không thể làm gì khác hơn Trình Miễn

phải sử dụng ánh mắt trao đổi với Hà Tiêu, nhưng Hà Tiêu lại là một học
sinh ba tốt, mắt cũng dính lên sách bài tập, cũng không nhìn anh một lần
nào. Trình Miễn rất gấp gáp, sau đó thì bị Phó tư lệnh Trình phát hiện, ông
sẽ dùng những lời này để mắng anh.

"Anh không nhìn, được chưa?" Trình Miễn nhắm mắt lại, "hai món đồ

kia là anh chuẩn bị cho em , mặc dù đã cũ, nhưng anh đã giặt hai lần rồi,
em không được ghét bỏ nhé."

Hà Tiêu liếc nhìn anh, rồi đi đến phòng tắm. Sau đó bên ngoài vang

lên tiếng đóng cửa, chắc là Trình Miễn đã bê chậu đi ra ngoài. Hà Tiêu thở
phào nhẹ nhõm, liếc nhìn mình trong gương, mặt đỏ như vậy a~.

Nghĩ lại, phản ứng của cô hơi thái quá. Nhưng kể từ khi cô hiểu

chuyện, những thứ nho nhỏ của bản thân cô đều tự mua. Nguyên nhân chủ
yếu không phải dậy thì không tốt nên xấu hổ, mà ngược lại, so sánh với
dáng người, bộ ngực của cô sau khi trưởng thành thì có phần hơn người.

Thời gian ở đại học, khi đến phòng tắm chung, Hà Tiêu tình cờ nghe

thấy bàn luận của mấy người xa lạ, mặc dù không có ác ý, nhưng vẫn là có
chút khó chịu. Hơn nữa cơ thể dậy thì không cân xứng, khi đi mua áo lót
cũng có chút phiền toái, bà Điền từng nói cô quá để ý rồi, vì không muốn
nghe bà càu nhàu, Hà Tiêu dứt khoát tự mình đi mua.

Đồ đang cầm trên tay, là lần đầu tiên có người đàn ông chuẩn bị cho

cô.

Hà Tiêu cố gắng hết sức để kiềm chế cảm giác buồn bực, mở ra vòi

hoa sen, tắm cực kì vội vã rồi nhanh chóng mặc quần áo đi ra ngoài.

Trình Miễn đã tắm xong ở nhà tắm chung, đang ngồi ở trên mép

giường uống nước, vô ý nhìn qua, thì thấy Hà Tiêu đi ra ngoài, bàn tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.