MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 252

Chuyện này cô không muốn nói cho Trình Miễn, nhưng mà anh còn

biết nhanh hơn cô tưởng, vì Chử Điềm không cẩn thận nói lộ ra chuyện
này, mặc dù chỉ nói có một chút nhưng anh là một người thông minh như
vậy, suy nghĩ một chút là đoán ra ngay.

Giữa trưa ngày hôm sau, lúc Hà Tiêu đang làm thêm giờ thì nhận được

điện thoại của Trình Miễn. Lúc này chuyện kia đã trôi qua hơn hai tuần rồi,
bây giờ là giữa tháng sáu, thời tiết bắt đầu nóng lên, máy điều hòa ở trung
tâm đã bắt đầu hoạt động, mỗi phòng làm việc đều để nhiệt độ rất thấp. Hà
Tiêu không dám ngủ trưa, sợ bị cảm lạnh.

«Sao anh lại gọi vào giờ này? Bây giờ là giờ nghỉ trưa mà?"

«Không có chuyện gì đâu." Âm thanh Trình Miễn hơi thấp, nghe có

chút căng thẳng. «Hai ngày hôm này ở trên phái người xuống kiểm tra, bọn
anh đang vội ứng phó."

«xong chưa ạ?"

«Xong rồi." Trình Miễn cười, «cuối cùng cũng dành ra được chút thời

gian gọi điện thoại cho em, nhớ anh không?"

Cô thực sự muốn vươn tay qua đầu bên kia điện thoại nhéo lỗ tai của

anh, không muốn anh hài lòng, cô định không lên tiếng.

«Hà Tiêu?" Trình Miễn nhất quyết không buông tha cho cô, «Rốt cuộc

là có nhớ anh không?"

«Không thèm!"

Cô rụt tay vào ống tay áo ngoài, nói bằng giọng mũi. Nghe giống như

có chút làm nũng. Trình Miễn ngay lập tức cười tươi: «Đợi hôm nào rảnh
rỗi, anh còn dẫn em đi chơi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.