MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 336

Chử Điềm lắc đầu, cô đã đồng ý với Trình Miễn, không nói về sự kiện

kia nữa. Nhưng rõ ràng ánh mắt của Hà Tiêu đang rất nghi ngờ, cô đành
phải chột dạ bổ sung: "Anh ấy hỏi mình chuyện nhà cũ của gia đình cậu,
mà mình có biết đâu."

Hà Tiêu còn muốn hỏi chút nữa, nhưng đột nhiên điện thoại di động

lại vang lên. Chử Điềm thở phào một hơi, trong lòng đang suy nghĩ điện
thoại này gọi tới thật là kịp thời thì chỉ nghe thấy âm thanh của Từ Nghi
truyền ra từ bên trong.

Từ Nghi bỏ qua thái độ bình tĩnh ung dung thường ngày, âm thanh vô

cùng căng thẳng đặt câu hỏi: "Hà Tiêu, Trình Miễn có đề cập với cô chuyện
chuyển nghề không?"

Hà Tiêu sửng sốt: "Không có."

Hình như Từ Nghi không tin nên hỏi ngược lại: "Thật không có à?"

"Thật sự tôi không nghe anh ấy đề cập đến." Hà Tiêu lầm bầm trả lời,

"Sao đột nhiên lại hỏi chuyện này?"

Từ Nghi nói một câu không có việc gì, rồi cúp điện thoại.

"Sao vậy?" Nhìn vẻ mặt mất hồn của Hà Tiêu, Chử Điềm ân cần hỏi.

Hà Tiêu nhìn chằm chằm điện thoại không ngừng kêu bíp bíp, đầu óc

không hề chuyển biến: "Từ Nghi hỏi mình chuyện Trình Miễn chuyển
nghề, anh ấy đang công tác rất tốt trong quân đội, sao lại muốn chuyển
nghề?" Chuyển sang gọi điện thoại cho Trình Miễn, nhưng lại có giọng nói
nhắc nhở anh đã tắt máy. Trước tình huống như thế này cũng không phải
chưa từng có, khi anh đi ra ngoài huấn luyện, bình thường điện thoại di
động đều ở trạng thái tắt máy, nhưng bây giờ Hà Tiêu có chút rốt ruột. Cô
suy nghĩ một chút, rồi nói với Chử Điềm: "Điềm Điềm, mình muốn đi đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.