MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 399

Đấy là chuyện khi bọn họ tốt nghiệp trung học. Sau khi thi tốt nghiệp

trung học, Trình Miễn vào lục quân, anh theo đó vào Học viện Công Trình
không quân. Lúc này, cha anh đã chuyển nghề nửa năm rồi, cả nhà muốn
chuyển về quê, trước khi đi anh làm một quyết định, là thổ lộ với Hà Tiêu.
Lần đầu tiên trong đời thổ lộ, anh nói lắp ba lắp bắp, nửa ngày không dám
ngẩng đầu nhìn cô ấy. Một lúc lâu không có động tĩnh, anh lấy hết dũng khí
ngẩng đầu nhìn Hà Tiêu, lại phát hiện cô mím môi rất chặt, trong đôi mắt to
tất cả đều là nước mắt. Cũng hù dọa anh hỏng luôn.

Trình Miễn không lên tiếng, rót cho mình ly rượu, từ từ uống cạn sạch,

rượu mạnh vào cổ, anh nhỏ giọng nói: "Không phải mình có ý tứ với cô ấy,
là mình thích cô ấy, hiện giờ, mình yêu cô ấy."

Nghe nói như thế, hai người ở đây đều yên tĩnh lại, chốc lát sau, bộc

phát tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Đinh Tiểu Ngụy vỗ bàn nói: "Câu nói kia nói thế nào nhỉ? Mỗi chiến

hữu đều có một đoạn hời ức đặc biệt, phía sau mỗi đoạn hồi ức đều có một
câu truyện xưa cảm động, mỗi câu truyện xưa cảm động, đều có một ——"

"Cô gái!" Diệp Hồng Kỳ hô to, "Còn phải là cô gái xinh đẹp!"

Trình Miễn thực sự muốn đánh bọn họ: "Lại trêu đùa mình đúng

không?"

Diệp Hồng Kỳ sợ anh làm thật, vội vàng giá họa cho Đinh Tiểu Ngụy,

đá cậu ta một phát: "Để mình đánh, tiểu tử cậu có cô gái nào chưa, dám ở
đây ồn ào càn rỡ hả”

"Bây giờ mình chưa có, đó là tiểu gia không tìm thôi, nếu như thực sự

tìm kiếm, vậy có thể xếp hàng thành một trung đội đó !" Đinh Tiểu Ngụy
nói xong, cười hắc hắc, cảm thấy mất mặt, tự phạt uống một ly rượu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.