MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 441

Xuyên, nghĩ tới về sau sẽ hiếm có cơ hội đến thành phố B, nên muốn đến
đây nói với anh ấy một câu."

Cái này mà không tính là chuyện lớn à?

Trình Miễn nhíu mày lại: "Chuyện này Tiếu Tiếu có biết không?"

"Vẫn chưa nói với cậu ấy, em vừa mới từ nhà quay lại." Chử Điềm

nghịch ngợm nháy nháy mắt, "Hai người bọn anh sắp trở thành người một
nhà rồi, không phải anh biết cũng giống như cô ấy biết sao?"

Trình Miễn cũng không quan tâm cô nói đùa, làm độc tác chọc cười:

"Tại sao đột nhiên lại phải đi?"

"Không có gì." Chử Điềm cố làm ra vẻ thoải mái "Ba em và mẹ em ly

hôn, nên bắt tiểu nhân phải về. Thân thể mẹ em cũng không tốt, trong nhà
lại chỉ có một mình em, em phải trở về chăm sóc bà."

Trình Miễn nghe vậy, trong lúc nhất thời không biết nên nói gì. Một

lúc sau, anh lại hỏi: "Em phải biết, em đi rồi thì Từ Nghi phải làm thế nào?
Anh vẫn rất ——"

Thích em.

Chưa kịp nói bốn chữ này ra khỏi miệng, đã bị Chử Điềm ngăn lại. Cô

ấy cười khanh khách, âm thanh rất thanh thúy: "Cái gì mà em đi anh ấy
phải làm thế nào? Chỉ đạo viên Từ của các anh là người như thế nào anh
không rõ ràng sao? Ai cũng không thích. Hơn nữa ——" Chử Điềm hít sâu
một hơi, nhìn về phía bầu trời đang tối dần, "Hai bọn em còn chưa đi đến
bước kia, trong lòng em luôn hiểu rõ."

Lại không thể không kiện cáo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.