MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 543

Hà Tiêu quay mặt đi, không thèm để ý đến anh, nhưng Trình Miễn biết

thái độ này của cô đồng nghĩa với đồng ý. Nhướng nhướng mày, anh xoay
người đi vào phòng ngủ, lấy quần áo cho Hà Tiêu tắm rửa.

Lăn qua lăn lại một lúc nữa, ăn xong điểm tâm thì đã gần mười giờ.

Buổi chiều, trong liên còn tổ chức một buổi họp, Trình Miễn không thể
không quay về.

Trước khi đi, anh và Hà Tiêu đổi giường đệm, để cho cô có thể thoải

mái dễ chịu ngủ bù. Sau khi giặt xong một chậu quần áo to, anh hâm lại
cơm một lần nữa, chỉ chờ sau khi Hà Tiêu rời giường có thể ăn. Sau khi
làm xong tất cả, Trình Miễn rất có cảm giác thành công, cái này không
giống với cảm giác thắng lợi khi anh tham gia quân diễn, mà tương đương
với chiến thắng trên chiến trường, có ý nghĩa hơn trước rất nhiều.

"Trình Miễn?"

Mặc quần áo tử tế, lúc chuẩn bị đi, Trình Miễn nghe thấy Hà Tiêu cúi

đầu gọi anh. Anh cúi xuống, đi đến bên giường, nhìn cô: "Sao vậy?"

"Đi đường cẩn thận nhé." Cô nhỏ giọng dặn dò, âm thanh có chút

mềm dẻo.

"Anh biết rồi." Trình Miễn nở nụ cười, hôn lên trán của cô, "Ở nhà chú

ý nghỉ ngơi, không lâu nữa anh sẽ xin nghỉ phép về thăm người thân, rồi về
với em."

Hà Tiêu cọ cọ ống tay áo của anh, nhớ tới cái gì đó, rồi cô nói: "Đúng

rồi, có thời gian thì gọi Từ Nghi đến nhà ăn bữa cơm nhé."

Từ "nhà” này, khiến liên trưởng Trình rất thoải mái. Anh nói: "Để sau

một khoảng thời gian ngắn nữa đi, hai ngày nay, chỉ đạo viên đi nhận binh
rồi, bận rộn lắm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.