MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 56

Hà Tiêu còn chưa nói hết lời đã bị dì Trương giữ lại bả vai, ấn xuống

chỗ ngồi. Không để cho có bất cứ cô hội phản kháng nào, dì Trương vui
tươi hớn hở nói với tài xế: “Lái xe!”

Hà Tiêu khóc không ra nước mắt nhìn Chử Điềm cười vô cùng đắc ý.

Cô gặp phải loại người thế nào đây, một đám thổ phỉ đó!

Lái xe gần hai tiếng mới đến nơi.

Suốt quảng đường đi Hà Tiêu cũng không hăng hái nhiều, hơn nữa sau

khi nghe nói nơi đến là một nông trường đội quân giải phóng thì càng lười
để ý đến Chử Điềm, chỉ tự mình ngủ thiếp, khi xe đến nơi dừng lại cuối
cùng mới tỉnh. Dụi dụi mắt, Hà Tiêu chờ mọi người trên xe đi hết mới từ từ
xuống xe.

Hôm nay thời tiết tốt vô cùng, ánh dương rực rỡ, vạn dặm không mây.

Hà Tiêu đứng cách xa đám người một chút, lấy tay che trán khẽ ngẩng đầu,
hít vào vài hơi không khí trong lành của ngoại thành, cuối cùng tâm trạng
cũng chuyển biến tốt đẹp.

“Hà Tiêu, mau đến đây.”

Chử Điềm đứng ở đằng xa vẫy tay với cô, Hà Tiêu khẽ nheo mắt,

thẳng bước đi qua không nhanh không chậm. Chử Điềm đưa tay bắt lấy
cánh tay cô: “Chỗ này như thế nào?”

Hình thức quan hệ hữu nghị với quân đội lần này cũng có chỗ khác

với trước đây. Trước kia phần lớn là ở hội sảnh nhà hàng hoặc là hội trường
lớn quân đội, còn lần này lãnh đạo quân đội cũng muốn mang hoạt động
nổi bật này sắp đặt tại nông trường sư đoàn.

Một là bởi vì nông trường là hạng mục đặc sắc của sư đoàn, do Hạng

phó sư trưởng phụ trách khiến cho vô cùng náo nhiệt, thu hoạch nông sản
không chỉ thỏa mãn nhu cầu toàn bộ quân binh, hơn nữa còn mang đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.