MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 61

hè buổi tối còn phải đập muỗi, một anh em trong ký túc xá của anh cũng
nói: “Đừng có gấp, trước hết để tôi nhìn xem đực hay cái!”

Sau khi cười xong, Từ Nghi phát giác ra ý trong lời nói của Trình

Miễn: “Thích cô kia rồi hả?”

Nhưng Trình Miễn cười không nói.

Bậc cha chú quản đốc Hồ tự chủ trì hoạt động, người này biết ăn nói,

không khí trong hội trường từ từ sôi nổi. Mở màn chính là tự giới thiệu
mình, dường như cố ý nhường phái nữ da mặt mỏng, trên căn bản các cô
gái mỗi người nói một câu. Sĩ quan nam không giống vậy, muốn mọi người
phải bục chủ trì. Hà Tiêu ngồi ở vị trí khuất, nhìn Trình Miễn bước lên,
không nhanh không chậm giới thiệu mình: Tên họ Trình Miễn, năm nay 27
tuổi, tốt nghiệp học viện chỉ huy lục quân, chưa lập gia đình.

Lời ít mà ý nhiều như thế lại hấp dẫn không ít ánh mắt cô gái tại đây.

Hà Tiêu không có nhìn anh, mà là tầm mắt nhìn vào huy chương và

quân hàm của anh.

Mặc dù lão Hà chuyển nghề hơn bảy năm rồi, cũng chưa từng qua

cuộc thay đổi quân trang. Nhưng cuối cùng lớn lên ở đại viên quân đội,
bình thường chú ý ít nhiều một chút là có thể nắm rõ hơn người khác. Cô
biết anh có rất nhiều thứ không nói ra.

Ví dụ như chức vụ hiện tại của anh, ví dụ như anh đã ở quân đội tám

năm. Ví như lúc cô rời đi anh vẫn còn đeo quân hàm thẻ đỏ của quân hiệu
sinh, lúc gặp lại nhau anh đã đeo trên vai thượng úy một gạch ba sao rồi.

Cho dù cô không có ý dùng từ “sau bao nhiêu năm” nhưng cũng có vài

thứ nhắc nhở cô đã qua lâu thật lâu rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.