MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 76

trí chiến lược, tầm quan trọng và tính bí mật, đại viện được xây dựng tại
một huyện thành nhỏ, cộng thêm lúc ấy lão Hà vẫn chưa được đề bạt,
chẳng qua là một binh lính bình thường, tuy trong quân đội có truyền thống
tốt đẹp “gia quyến đến đội phải tiếp đãi”, nhưng điều kiện cuộc sống thật
sự không được tốt.

Thời điểm lão Hà đi lính, mẹ rất ít oán trách điều này, cũng là khi

chuyển ngành trở về nhà thì thỉnh thoảng mới nhắc đến. Đối với những
điều này cô cũng không có ấn tượng lắm, khi đó còn nhỏ, thỉnh thoảng theo
mẹ đến ở nông trường cha công tác, chỉ nhớ được linh tinh mấy người bạn
chơi ở nông trường và món ve sầu chiên ngon lành trên bàn ăn ngày hè.
Sau đó cha được đề bạt, triệu hồi về lữ đoàn tên lửa, mẹ cũng vì đó tùy
quân. Tuy có trở về nông trường vài lần, nhưng phải nói khắc sâu trong trí
nhớ nhất vẫn là đại viện củ kỹ của lữ đoàn tên lửa khiến cô khó có thể quên
được. Cho đến hôm nay, cô vẫn cảm giác được đó là nơi đẹp nhất cô từng
ở.

Cô đã từng hỏi qua rất nhiều người đại viện cũ được xây dựng từ khi

nào, nhưng rất nhiều người cũng không thể cho cô một đáp án chính xác.
Bởi vì đây là quân đội, hằng năm cứ từng đợt từng đợt người đến người đi,
điều vào điều ra, vài chục năm nay đổi vài chục nhóm người.

Có điều việc này cũng không gây trở ngại yêu thích của cô đối với nơi

này.

Quy hoạch trong viện không khác nhiều với đại viện quân đội khác,

sân banh, rạp chiếu phim, hội trường, từng tòa nhà lầu tạo thành cơ cấu tổ
chức, sân huấn luyện, trường học cho con em, còn có thao trường lớn cô
thích nằm ngắm sao nhất. Cuối thao trường dựng thẳng bốn tấm bảng song
song, dưới chân sơn bốn chữ to màu đỏ — Đệ Nhị Pháo Binh (1). Khi đó
cô làm sao hiểu được bốn chữ này là đại diện cho lực lượng vũ trang thế
nào, chỉ vì thích thì thích thôi. Phong cảnh ngoài viện đẹp hơn, khắp nơi là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.