MÙA GẶT - Trang 147

- Cô ta khơi mào?

- Này, chúng ta đang đi quá xa rồi đấy anh yêu.

Họ đang cùng nhau khâu ngực cho bệnh nhân, được làm việc cùng nhau

trong tình đồng nghiệp nên họ hiểu nhau quá rõ. Abby phải làm việc từ bốn
giờ chiều đến bảy giờ sáng hôm sau. Cô đã đứng suốt ca ngày và cô còn hai
tư tiếng nữa. Nhưng cô đang trong trạng thái hưng phấn bởi cô vừa thành
công một ca và tình cờ được làm việc cùng Mark. Đây chính là điều cô ao
ước: được làm việc cùng nhau trong tương lai, và cả hai sẽ tin tưởng lẫn
nhau. Mark là một bác sĩ giỏi, nhanh nhẹn, làm việc chính xác và rất hiệu
quả. Từ lần đầu tiên gặp anh, cô đã bị ấn tượng bởi không khí trong đội của
anh. Mark không bao giờ mất bình tĩnh, không bao giờ la mắng y tá, và
thậm chí cũng không bao giờ cao giọng. Anh luôn tận tình hướng dẫn cho
những người khác nếu như được yêu cầu. Cô đã quyết định nếu có khi nào
cô phải nằm trên giường bệnh để phẫu thuật, cô muốn là bệnh nhân của
Mark Hodell.

Bây giờ cô đang làm việc ngay bên cạnh anh, tay đeo găng của cô đối

diện với tay anh, hai mái đầu sát nhau. Đây là người đàn ông mà cô yêu, và
đó là công việc mà cô muốn làm. Trong phút chốc, cô quên mất Victor Voss
và những bóng đen đang bao trùm sự nghiệp của cô. Có lẽ mọi thứ sẽ qua,
không họp đột xuất, không có tin từ văn phòng của Parr. Thực ra thì sáng
nay Wettig có nói với cô rằng cô nhận được đánh giá xuất sắc về chuyên
môn.

Có lẽ mọi thứ ổn rồi. Cô nghĩ khi quan sát bệnh nhân được đưa vào

phòng hồi sức. Thật bất ngờ, mọi chuyện trở nên tốt đẹp.

- Làm tốt lắm Abby - Mark nói khi thay quần áo phẫu thuật.

- Em cá là anh nói vậy với tất cả các bác sĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.