MÙA GẶT - Trang 213

- Ít nhất cháu không quên cô - Cô nói và cười - Dù cháu cố gắng quên.

Josh nhìn xuống ga trải giường, nhẹ nhàng nói.

- Cháu không muốn quên bác sĩ.

Không ai nói gì một lát, dường như họ hơi bối rối. Vivian vẫn đặt tay lên

vai cậu bé. Cậu bé nhìn xuống, mặt giấu sau chiếc mũ.

Abby quay nhìn đi chỗ khác, mọi thứ vẫn còn nguyên ở đó: ruy băng và

khẩu hiệu, không phải cho một cậu bé sắp chết mà là kỷ niệm cuộc sống, sự
hồi sinh.

Có tiếng gõ cửa rồi một người phụ nữ gọi:

- Joshie?

- Ôi, mẹ!

Cửa và văn phòng tràn ngập bởi bố mẹ, anh em họ hàng, cô dì chú bác

của Josh.

Đi cùng với họ là cả một rừng bóng bay và mùi đồ McDonald. Họ vây

quanh giường của Josh, ôm hôn và xuýt xoa.

- Xem này, trông cháu tuyệt quá.

Josh quá bận rộn với họ hàng mà không phát hiện ra Vivian đã rời khỏi

căn phòng lúc nào.

- Josh, con yêu, con xem chú Harry ở Newbury này. Chú biết mọi thứ về

máy móc ghi băng đấy, đúng không Harry?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.