MÙA GẶT - Trang 215

Vivian nói:

- Vậy đấy, Abby. Câu trả lời cho câu hỏi “có đáng không” của cô là đây.

Ở bàn y tá, họ đề nghị được nói chuyện với Tarasoff. Người thu ngân gợi

ý cho họ đến phòng trà và đó chính xác là chỗ họ tìm thấy Tarasoff đang
uống cà phê. Với cái kính chúc xuống và áo jacket, trông Tarasoff giống
một quý ông người Anh hơn là một bác sĩ phẫu thuật tim.

- Chúng tôi vừa vào thăm Josh - Vivian nói.

Tarasoff nhìn lên.

- Và cô nghĩ sao, bác sĩ Chao?

- Tôi nghĩ bác sĩ làm tuyệt thật, đứa trẻ trông đầy sức sống.

- Nó hơi bị đãng trí một chút, nhưng bọn trẻ vẫn vậy mà. Một tuần nữa

nó sẽ được ra viện nếu các y tá không đá nó ra sớm hơn.

Tarasoff gập bệnh án lại và nhìn Vivian, ông đang cười.

- Tôi còn có mẩu xương to hơn để đá với cô đấy, bác sĩ.

- Tôi à?

- Cô biết tôi đang nói gì. Một ca ghép khác ở Bayside, khi cô giao đứa trẻ

cho chúng tôi, cô không nói toàn bộ câu chuyện. Sau đó tôi mới biết là tim
đã được đặt cho người khác.

- Không hề, đây là sự hiến tặng tự nguyện.

Ông nhíu mày với Abby:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.