MÙA GẶT - Trang 232

- Tôi chưa bao giờ nghĩ đó là vì một người đàn bà - Elaine nói và cầm

một khay thức ăn khác mang tới tủ lạnh. Khi đóng cánh cửa, cô nói tiếp -
Mẹ chồng tôi la mắng tôi, bà nói chắc chắn là tôi đã làm điều gì đó sai, rất
nhiều người đang nghi ngờ tôi.

- Không ai làm người khác tự tử cả - Abby an ủi.

- Chẳng có cái gì dự báo trước cả, chẳng có gì, tôi… tất cả những gì mà

tôi biết là anh ấy không hài lòng với công việc của mình. Anh ấy thường
xuyên nói về việc rời Boston hoặc là ngừng công việc điều trị.

- Tại sao anh ấy không hài lòng?

- Anh ấy không nói cho tôi biết tại sao. Khi anh ấy có một phòng mạch

riêng ở Natick, anh ấy nói về công việc suốt. Từ khi Bayside mời anh ấy về
làm việc, lời mời đó quá tuyệt mà chúng tôi không thể từ chối, nhưng từ sau
khi tới đây, cứ như thể tôi chẳng quen biết gì anh ấy. Anh ấy về nhà và ngồi
như cái máy trước máy tính, anh ấy chơi game suốt buổi tối. Thỉnh thoảng
nửa đêm tôi trở dậy và thấy tiếng bàn phím, tiếng chuột và Aaron ngồi một
mình chơi game.

Cô lắc đầu và nhìn xuống dưới sàn nhà, vẫn còn một ít thức ăn chưa được

ai đụng đến.

- Cô là một trong những người cuối cùng nói chuyện với anh ấy, cô có

nhớ gì không?

Abby nhìn qua cửa sổ, cố mường tượng lại cuộc nói chuyện cuối cùng

với Aaron. Cô chẳng thấy cái gì bất thường vào đêm hôm đó, tất cả như
đang mờ đi, những giọng nói trôi dạt qua bộ óc mệt mỏi của Abby.

Bên ngoài, ba người đàn ông đã từ vườn trở vào, cô thấy họ đi qua cửa

bếp, Zwick đang cầm chai rượu bây giờ đã vơi quá nửa, họ bước vào căn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.