MÙA GẶT - Trang 249

hãi. Bây giờ thì vợ của Michael Freeman đâm đơn kiện, Abby là bị cáo,
người duy nhất bị kiện.

- Bác sĩ DiMatteo, cô không sao chứ?

Abby đột nhiên nhận ra mình đang dựa vào thùng thư và căn phòng có vẻ

chấp chới. Thư ký nhíu mày.

- Tôi… ổn, tôi ổn.

Abby nói nhưng khi cô rời khỏi căn phòng, cô thực sự cảm thấy muốn

xỉu. Lập tức cô đi thẳng vào phòng trực, khóa cửa bên trong và ngồi xuống.
Sau đó cô mở lá thư và đọc lại lần nữa.

Hai vụ kiện trong hai tuần ư? Vivian nói đúng, có lẽ cô sẽ phải ra tòa suốt

phần đời còn lại.

Cô biết cô nên gọi cho luật sư của mình, nhưng cô không thể giải quyết

chuyện đó bây giờ được, vì thế cô vẫn tiếp tục ngồi trên giường, nhìn chằm
chằm vào lá thư trên đùi, nghĩ về tất cả những năm tháng đã qua, những gì
cô đã làm. Cô nghĩ về những đêm ngủ gục trên đống sách vở khi mọi người
đã đi đến chỗ hẹn hò hết, cô nghĩ đến những ngày cuối tuần cô làm cả hai
ca trong bệnh viện, lắp các ống truyền máu để lấy tiền đóng học phí. Cô
nghĩ về khoản tiền 120.000 đô la tiền tín dụng sinh viên mà cô phải trả,
những bữa tối với sandwich bơ lạc, những buổi hòa nhạc và xem phim cô
chưa bao giờ thực hiện.

Và cô nghĩ về Pete, động cơ cho tất cả những gì cô đã làm. Cô muốn cứu

nó nhưng đã không thể. Trên hết cô nghĩ về Pete, đứa em thân yêu của cô,
nó chết khi mới mười tuổi.

Victor đang thắng, đã đến lúc phải chiến đấu. Chỉ có điều cô chưa nghĩ ra

bằng cách nào thôi. Cô không đủ khôn khéo trong những việc như thế này,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.