MÙA GẶT - Trang 304

- Tao nhớ bà rất đẹp. Bà có đôi mắt xanh.

- Làm sao mày biết? Chú Misha nói mày còn bé tẹo mà.

- Lúc ấy tao bốn tuổi, không phải bé nữa.

- Tao sáu tuổi khi mẹ tao bỏ tao và tao hầu như chả nhớ gì cả.

- Tao đang nói mà, mẹ tao mắt xanh.

- Mẹ mày mắt xanh à? Gì nữa?

Tiếng cửa đập mạnh khiến cả hai cùng im lặng, Yakov trườn và nhìn, lại

là Nadiya. Cô ta vừa bước ra khỏi cái cửa màu xanh và đang đi trên hành
lang. Rồi cô ta biến mất sau cột buồm.

- Tao không thích chị ta - Yakov nói.

- Tao thích, vì cô ta giống mẹ tao.

- Chị ta không bao giờ thích trẻ con.

- Cô ta đã nói với chú Misha là sẽ hy sinh cho chúng ta mà.

- Mày tin à?

- Tại sao cô ta lại nói vậy nếu không phải vậy?

Yakov cố tìm một câu trả lời nhưng nó chẳng tìm ra câu trả lời nào cả.

Ngay cả khi có thì Aleksei cũng chẳng thay đổi suy nghĩ. Aleksei thật ngốc,
mọi người cũng vậy. Nadiya biến tất cả thành bọn ngốc, mười một thằng
nhóc và tất cả đều yêu cô ta. Chúng giành nhau để ngồi cạnh cô ta ở bàn ăn,
chúng nhìn ngắm cô ta, học hỏi cô ta như thể những chú chó con. Ban đêm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.